Mấy mươi chủ gia tộc lớn dẫn đầu người của gia tộc mình khom lưng chào Dương Thanh.
“Uỳnh!”
Mọi người xung quanh đều sôi trào nhiệt huyết, nhất là những người trẻ tuổi.
Trông thấy Dương Thanh xuất hiện, bọn họ lại càng kích động.
Còn trẻ như vậy đã có địa vị tối cao, mấy mươi chủ gia tộc lớn của Giang Bình đều phải đứng dậy cúi chào.
Tiếng hô vang chào mừng Dương Thanh vang lên từng đợt như sóng biển cuồn cuộn càn quét xung quanh, rung động đất trời.
La Viên Viên và Từ Lệ vừa mới chê cười Dương Thanh cũng chết sững người.
“Anh ấy… anh ấy thực sự là người đứng đầu tỉnh Giang Bình!”
Hai người đưa mắt nhìn nhau, kinh ngạc tột độ.
Vương Dũng cũng ngạc nhiên không kém, nhưng anh ta mau chóng lấy lại được tinh thần.
Lúc đoàn người của Giang Bình bước vào, anh ta đã đoán người trẻ tuổi được các gia tộc Giang Bình vây quanh là Dương Thanh.
“Ha ha!”
Vương Dũng không nhịn được phá lên cười, kích động bật khóc: “Bạn của tôi là người đứng đầu tỉnh Giang Bình! Bạn của tôi là người đứng đầu tỉnh Giang Bình! Ha ha ha!”
Dưới sự tiếp đón long trọng, Dương Thanh chậm rãi bước lên sàn đấu.
Khí thế của anh không bằng Hắc Trạch và chưởng môn Long vừa bại trận dưới tay Ngưu Căn Huy, nhưng lại khiến Ngưu Căn Huy cảm thấy áp lực vô hình ập tới.
“Mày chính là Dương Thanh à?”
Ngưu Căn Huy híp mắt hỏi, ánh mắt lạnh lẽo.
Trong lòng ông ta lại vô cùng khiếp sợ.
Dù đã biết người đứng đầu tỉnh Giang Bình còn rất trẻ nhưng khi tận mắt nhìn thấy Dương Thanh, ông ta vẫn cảm thấy thật khó tin.
“Ông chính là Ngưu Căn Huy, cao thủ xếp thứ 9 trong Hiệp hội Võ thuật?”
Dương Thanh hỏi ngược lại.
Ngưu Căn Huy cau mày.
Ông ta vẫn luôn tự hào mình xếp thứ 9, chưa bao giờ bị người ta khinh thường như vậy.
“Em trai tao là Ngưu Căn Sinh chết trong tay mày đúng không?”, Ngưu Căn Huy hỏi thêm một câu.
Dương Thanh đã đoán trước lần này Ngưu Căn Huy tới Giang Bình chủ yếu là vì trả thù.
Hơn nữa nhà họ Ngụy từng giúp anh xử lý thi thể của Ngưu Căn Sinh đã bị hủy diệt.
Dương Thanh cũng không có ý định giấu giếm, bình thản đáp: “Ông ta muốn giết tôi, tiếc là tài không bằng người nên bị tôi giết rồi!”
“Uỳnh!”
Dương Thanh vừa dứt lời, mặt đất dưới chân Ngưu Căn Huy lập tức vỡ nát, khí thế mạnh mẽ tỏa ra từ người ông ta.
“Quả nhiên em trai tao chết dưới tay mày!”
Ngưu Căn Huy nổi giận, chỉ muốn xông tới lấy mạng Dương Thanh ngay lập tức.
“Mấy năm nay Hiệp hội Võ thuật cũng tác quái không ít đâu nhỉ?”
“Chỉ là một kẻ dưới trướng Hiệp hội Võ thuật mà thôi.
Đợi giết ông xong, tôi còn muốn diệt luôn chi hội Giang Bình của hiệp hội các người!”
Trong mắt Dương Thanh hiện lên sát khí cuồn cuộn.
.