Nói dối, Đinh Thu Huyền nhất định đang nói dối!
“Thu Huyền, con thật sự đã lo liệu xong hết mọi chuyện sao?”
“Chuyện này rất quan trọng, con đừng có đem ông nội ra làm trò đùa.”
Đinh Thu Huyền mỉm cười: “Sao vậy… ông nội, sao con thấy ông có vẻ không vui, giống như ông không hy vọng con có thể hoàn thành được nhiệm vụ vậy?”
Đinh Trung lập tức thay đổi sắc mặt: “Làm gì có chuyện đó, sao con có thể nghĩ ông nội như vậy chứ? Chỉ là nhiệm vụ lần này vô cùng khó, thế mà con lại thuận lợi hoàn thành được, ông nội chỉ cảm thấy… ừm… cảm thấy có chút không thể tin nỗi…”
Đinh Hoàng Liễu đi lên phía trước.
Cô ta cũng vô cùng ngạc nhiên, theo lý mà nói thì nhiệm vụ này hoàn toàn không có khả năng thành công.
Cô ta hỏi: “Thu Huyền, em mua thép của Thiêu Hồ Tử sao? Thép có đạt chất lượng không đấy? Em không có chi quá số tiền đấy chứ?”
Nghe đến đây, Đinh Thu Huyền càng cảm thấy thất vọng.
Có thể nói ra được những lời này thì cũng đủ cho thấy đám người Đinh Hoàng Liễu đã biết rất rõ tình hình của Long Dương Viên.
Trước đó Đinh Thu Huyền vẫn còn ôm lấy một chút hy vọng, cô hy vọng mình chỉ suy nghĩ quá nhiều, ông nội sẽ không làm tổn thương trái tim cô, nhưng sau khi nghe những lời này của Đinh Hoàng Liễu, hy vọng nhỏ nhoi trong lòng cô đã hoàn toàn sụp đổ.
Không điều gì đáng buồn bằng việc tâm đã chết.
Đinh Thu Huyền vô cùng đau lòng, đối với hành vi hèn hạ vô liêm sỉ này của bọn họ, cô hận đến thấu xương.
Đinh Thu Huyền lạnh lùng nói: “Mọi người đừng lo lắng, tôi không làm thâm hụt thêm một ngàn nào của công ty, hơn nữa thì lô hàng đều đã được kiểm tra kỹ lưỡng, đều đạt chất lượng.”
“Không thể nào!”
Đinh Phong Thành sốt ruột, bước tới trước nói: “Em ba, đừng có ăn nói lung tung, chưa hoàn thành thì cứ nói chưa hoàn thành, nói ra cũng chẳng sao đâu, em đừng phùng má giả làm người mập, chưa hoàn thành được nhiệm vụ mà cứ kiên quyết nói dối thì ông nội sẽ không tha cho em đâu.”
Đinh Thu Huyền hừ lạnh một tiếng: “Có phải nói dối hay không thì sẽ sớm biết kết quả thôi.”
Chuyện đã đến nước này, có nói gì cũng vô nghĩa.
Đinh Trung vẫy vẫy tay: “Bên ngoài gió to, Thu Huyền đã mệt cả ngày rồi, đi thôi, chúng ta vào trong đại sảnh đợi.”
Chỉ cần đợi đến tám giờ thì sẽ biết thật hư như thế nào.
Đợi đến lúc đó sẽ có thể biết chính xác liệu Đinh Thu Huyền có hoàn thành nhiệm vụ hay không.
Nếu như Đinh Thu Huyền sĩ diện, chưa hoàn thành được nhiệm vụ mà lại nói dối thì càng tốt, như vậy Đinh Trung sẽ có thêm lý do để đuổi Đinh Thu Huyền đi.
Ông ta một lần nữa phân tích kỹ càng lại từng bước.
Không có khả năng.
Nhiệm vụ này căn bản không thể hoàn thành được!