“Ra vẫn là một người si tình.”
Đường Quả nâng mi lên, thâm thúy nhìn vào mắt Hiên Viên Diệt, “Làm gian phu của thiếp, chàng có thấy tủi thân không?”
“Không có.”
“Sau này sẽ có rất nhiều người mắng chửi chàng, chàng cũng sẽ không tủi thân?”
“Không, ta đây tự nguyện mà.”
Cô vòng tay qua tấm lưng cường tráng của hắn, hừ hừ, “Thích A Diệt hơn một chút rồi.”
“Thật tốt quá.” Hiên Viên Diệt mở cờ trong lòng, hận không thể cứ thế chết trên người cô. Mà cho dù hắn có chết thật, linh hồn hắn cũng sẽ bám lấy cô.
Cùng lúc đó, trong cung của An Ngưng Hương, có hai người rúc vào nhau. Ngón tay An Ngưng Hương vẽ lên ngực Hiên Viên Mặc, trong lòng cực kỳ thỏa mãn.
Nàng cuối cùng cũng biết được người đến cung Quý phi mỗi đêm không phải Hoàng thượng.
Quý phi nhìn như là được sủng ái, nhưng thực tế là Hoàng thượng an bài đàn ông cho. Thân thể Quý phi không còn trong sạch nữa, chỉ nở mày nở mặt bên ngoài.
Vốn dĩ nàng không vui lắm, nhưng sau khi biết được sự thật, giờ trong lòng chỉ có bình yên.
Chỉ cần A Mặc ở đây trộm yêu thương nàng, nàng không cần phải lo những phi tử khác nữa.
Nhưng A Mặc thật sự suy nghĩ cho nàng, muốn trải đường cho nàng, đương nhiên nàng phải nhận. Nàng càng phải khiêm tốn hơn nữa mới có thể không phụ lòng A Mặc.
Chờ đến khi nhà họ An đứng lên, A Mặc sẽ không phải bận lòng như vậy nữa.
“A Mặc, chàng thật tốt.” An Ngưng Hương ghé vào trong ngực Hiên Viên Mặc, nở ra một nụ cười ngọt ngào, “Thiếp thích chàng, A Mặc. Chàng rất tốt.”
Người ta nói thiên tử vô tình, nàng cũng nghĩ thế. Nhưng mà, Hoàng thượng lại không giống vậy, có lẽ là vì nàng và A Mặc có tình với nhau.
“Nhà họ Đường sẽ thảm, nhanh thôi.” Hiên Viên Mặc thản nhiên nói, “Chờ nhà họ An lớn mạnh lên, Ngưng Hương sẽ là hoàng hậu của trẫm.” Hắn nói ra những lời này, không hiểu sao lại có hơi thất thần, trong đầu chợt hiện ra hình ảnh nữ tử nhìn hắn cười ngây ngô hạnh phúc.
Hắc lắc đầu cười khẩy, nữ tử kia ngày nào cũng lăn lộn điên đảo với anh hắn, có điên rồi hắn mới quan tâm đến một nữ tử đã không còn trong sạch như thế.
“Nói cha nàng chuẩn bị đi, đường cho nhà họ An đã trải sẵn rồi, nhà họ Đường sẽ biến thành đá kê chân.”