Hai vị Thiên Tuyển Giả mạnh mẽ chinh chiến vạn giới, trong mắt đều là lửa giận ngập trời.
“Isha, ngươi dám vượt qua quyền hạn thay ta chủ trì buổi xét xử này, thực sự khiến ta quá thất vọng rồi.” Viện trưởng lắc đầu nói.
“Viện trưởng đại nhân, thật sự xin lỗi, do ta có chút kích động!” Isha vội vã giải thích.
Huyết Bào Ma Chủ ngoẹo cổ nhìn Isha, lộ ra bộ dáng đầy hứng thú.
“Ngươi dám chơi ta, quả thật thú vị.” Ông ta khẽ nói.
Phản ứng của Hắc Bào Ma Chủ càng khiến Isha run rẩy từ tận sâu đáy lòng hơn cả khi trông thấy phản ứng của viện trưởng công chính cương trực.
Huyết Bào Ma Chủ thể hiện như vậy đã nói rõ trong lòng đã có quyết định.
Isha hít thật sâu, nỗ lực để cho mình bình tĩnh lại.
“Không phải như vậy, các ngươi hãy nghe ta nói, cô ta thật sự đã động tay động chân.” Isha nói.
Bà ta nhìn hai vị cường giả, vô cùng chân thành mà nói: “Ta có thể thề, lấy cả tôn nghiêm của một Thiên Tuyển Giả ra thề.”
Hai cường giả không lên tiếng.
Tô Tuyết Nhi từ phía sau Huyết Bào Ma Chủ thò đầu ra.
Cô tò mò hỏi: “Chả lẽ bà không có đâm bị thóc, chọc bị gạo ta hay thầy ta à? Lẽ nào không vượt mặt viện trưởng mà mặc ý tra hỏi ta? Những chuyện này chỉ vừa mới xảy ra thôi đó.”
Tiếng nói của cô tuy nhanh nhưng lại rõ ràng, truyền khắp toàn bộ quảng trường.
“Ta không phải –” Isha há mồm muốn phản bác.
Tô Tuyết Nhi lập tức ngắt lời bà ta rồi nói: “Nếu như bà trong sạch, vậy hãy tiến hành xét xử linh hồn như ta đi.”
Cô nhìn Isha, nghiêm túc nói: “Bà có dám thực hiện nghi thức xét xử linh hồn, nói ra mục đích bà muốn hãm hại ta hay không?”
Isha im lặng, không dám nói nữa.
Bà ta nhìn Tô Tuyết Nhi mà không thể tin.
Cho dù có nằm mơ bà ta cũng không nghĩ tới một cô bé ở tuổi này mà lại có thể tàn nhẫn đến mức ấy.
Sao bà ta có thể tiết lộ chuyện về hệ thống được chứ?
Nếu chỉ có mỗi chuyện này thì không phải là không thể nói ra
Bởi vì giữa nhiều thế giới, còn có nhiều thứ tồn tại ly kỳ hơn cả hệ thống.
Nhưng nếu bà ta vì muốn độc bá hệ thống liền muốn giết học sinh thì lại là việc khó có thể tha thứ được.
Với lại, người học trò này còn có thiên phú, lại được viện trưởng coi trọng và còn có quan hệ mật thiết với Hắc Bào Ma Chủ
Chuyện bà ta làm một khi bị tra hỏi, thì mọi thứ coi như tiêu tùng.
Trên quảng trường, Isha rơi vào trầm mặc.
Nhưng trong mắt của mọi người thì bà ta trầm mặc chính là nói rõ bản thân đang chột dạ.
Chuyện cứ vậy mà được làm sáng tỏ.
Isha nhìn thấy ánh mắt của mọi người, lòng buồn bực không kể xiết.
Bà ta đột nhiên nhớ tới, nhiệm vụ closed beta là hai chiều.
Tô Tuyết Nhi muốn tìm cách trừ khử chính mình.
Nhưng Tô Tuyết Nhi cũng không dám chủ động nói ra chuyện hệ thống.
Isha lập tức nhìn Tô Tuyết Nhi nói: “Ngươi đừng chỉ nói ta, ngươi cũng không dám — ”
“Cô bé không dám cái gì? Cô bé đã tiếp nhận xét xử linh hồn rồi, nhưng còn ngươi vì sao không dám?” Trong giọng nói của viện trưởng mang theo vẻ tức giận.
Isha ngây người.
Hiện giờ, bà ta mới nhớ đến đối phương đã tiếp nhận xét xử linh hồn rồi.
Isha nâng trán, thân hình có chút lay động.
Bản thân mình bị sao vậy?
Rốt cuộc là có vấn đề chỗ nào, lại có thể bị con bé này làm rối loạn trận tuyến.
Một tiếng thở thật dài vang lên
Đó là tiếng của viện trưởng.
Bao nhiêu năm nay, với lực lượng hùng mạnh của ông thì không có ai dám mạo phạm ông nữa.
Đã nhiều năm rồi ông mới cảm thấy lửa giận trong lòng lại bộc phát trở lại.
Thiếu chút nữa ông đã bị lừa ở trước mặt mọi người.
Chỉ vì quá tín nhiệm thủ hạ của chính mình!
Tín nhiệm!
Thật sự là một từ ngữ mỉa mai.
Viện trưởng đưa tay rút ra một quyết sổ da cừu, chậm rãi kiểm tra nó.
“Đạo sư Isha, mấy năm nay ngươi đã đóng góp rất nhiều cho học viện, ngươi có muốn lấy cống hiến để trung hòa tội lỗi của chính mình hay không?” Ông hỏi.
“Trung hoà!” Isha hô lớn.
Viện trưởng gật gật đầu, nói: “Sau khi trung hòa, ta có thể miễn trọng tội của ngươi, nhưng thân là đạo sư lại che giấu học viện, hãm hại học viên tập sự, nhất định phải đứng trước mọi người xin lỗi, tạm thời đình chỉ mọi nhiệm vụ và quyền hạn, các chức vụ và quyền lực, giam cầm trong một năm.”