– Trầm Chấp Sự đi ra ngoài tuần sát, không biết điện chủ cho đòi y có chuyện gì?
Tuần sát? Hoắc Lăng Tiêu sững lại, xoay người ngồi xuống ghế, hỏi một đằng trả lời một nẻo cười khổ:
– Miêu Nghị sẽ lập tức trở về.
Miêu Nghị? Thị nữ Lưu Tinh thử hỏi:
– Là tên Miêu Nghị đi Tinh Tú Hải Kham Loạn hội sao?
– Trừ hắn ra còn có thể là ai…
Hoắc Lăng Tiêu lắc đầu nói:
– Thật sự không ngờ hắn có thể còn sống trở về, lần này thật đúng là chim sẻ xấu xí bay vụt lên thành phượng hoàng. Ngay cả cung chủ cũng đang lẩm bẩm nhắc tên hắn, không nghĩ tới cử chỉ tiện tay lúc trước ngược lại thành toàn cho hắn.
Thiên Vũ, Lưu Tinh ngơ ngác nhìn nhau, trên mặt tràn đầy vẻ khó lòng tin được.
Hoắc Lăng Tiêu lại hỏi:
– Nếu như ta nhớ không lầm, trước khi đi hắn đã là sơn chủ Trấn Hải sơn?
Thiên Vũ đáp:
– Đúng vậy! Điện chủ muốn cất nhắc hắn sao?
– Vào pháp nhãn cung chủ, đã không tới phiên ta tới đề bạt.
Hoắc Lăng Tiêu nhận chén trà Lưu Tinh đưa tới, uống một hớp để xuống, trầm ngâm nói:
– Có câu nói người đi trà lạnh, chỉ sợ không ai nghĩ tới hắn còn có thể sống sót trở về, bên Trấn Hải sơn có người làm ra chút ít động tác là chuyện thường tình. Sau khi Trầm Phong Hoa trở lại lập tức bảo y tới gặp ta, bảo y cầm pháp chỉ bản tọa đi Trấn Hải sơn trấn giữ chỉnh đốn. Đừng để cho tên lão đệ tiện nghi của ta trở về cảm thấy không thoải mái, gặp mặt cũng dễ nói chuyện, nếu không không có biện pháp báo cáo kết quả với cung chủ.
– Điện chủ, để cho Trầm Chấp Sự đi Trấn Hải sơn sợ là không thích hợp lắm…
Lưu Tinh nhắc nhở một tiếng, có lúc chức trách thị nữ thiếp thân chính là bổ sung thiếu sót.
Hoắc Lăng Tiêu kinh ngạc hỏi:
– Vì sao vậy?
Thiên Vũ nói tiếp nói:
– Chẳng lẽ Điện chủ quên rồi sao, trước Tinh Tú Hải Kham Loạn hội, Miêu Nghị phụng mệnh chế tạo thuyền, khi đó chính là Trầm Chấp Sự đi nghiệm thu. Kết quả bắt chẹt Miêu Nghị không thành, còn trở mặt gây sự với hắn. Trầm Chấp Sự trở về tố cáo, kết quả bị ngài dưới cơn nóng giận phạt mười năm không có Nguyện Lực Châu. Nếu để cho Trầm Chấp Sự đi trấn giữ chỉnh đốn Trấn Hải sơn, gặp Miêu Nghị trở về nói không chừng sẽ xảy ra chuyện.
– Hình như là có chuyện này.
Hoắc Lăng Tiêu chợt nhớ ra, khẽ gật đầu nói:
– Nói như thế đích xác là không tiện để cho Trầm Phong Hoa đi, vậy thì cho Phàn Tử Trường đi đi, Phàn Tử Trường và Miêu Nghị không có mâu thuẫn gì chứ?
Hai nàng cười lắc đầu một cái…
———–
Nói đến Trầm Phong Hoa Trầm Chấp Sự, địa phương mà hiện tại y đang tuần sát không đâu xa lạ, đang ở Trấn Hải sơn.
Sau khi y bị Hoắc Lăng Tiêu phạt không cho mười năm Nguyện Lực Châu, những năm qua trên căn bản đều đi khắp nơi bên dưới kiếm chác lại. Nhất là địa phương Trấn Hải sơn y đã từng nếm phải thiệt thòi này, hàng năm y đều tới tuần sát, Miêu Nghị không có ở đây, tự nhiên có người nịnh nọt y.
Lúc này y đang ở Trấn Hải sơn hưởng thụ rượu ngon nhắm tốt, cộng thêm hai mỹ nhân làm bạn. Hai mỹ nhân này không ai xa lạ, là Thiên nhi cùng Tuyết nhi được Diêm Tu hiệp trợ tạm quyền sơn chủ Trấn Hải sơn.
Trước lúc Miêu Nghị đi Tinh Tú Hải từng ban hạ pháp chỉ: trong thời gian bản tọa không có ở Trấn Hải sơn, sẽ do Diêm Tu hiệp trợ Đại cô cô cùng tiểu cô cô tạm thời hành sử quyền sơn chủ, từ trên xuống dưới Trấn Hải sơn phải nghiêm khắc tuân theo, ai dám làm loạn người, giết, có ai mưu đồ bất chính, giết, có ai kháng lệnh không tuân, giết!
Thật ra pháp chỉ này lúc người còn đó để áp chế vẫn còn hữu dụng, nếu như người hạ đạt pháp chỉ đã chết, còn ai sẽ tuân theo!?
Đang ngồi bồi rượu còn có Diêm Tu, Điền Thanh Phong, Kiếm Ly cung Chu Hoàn, Ngọc Nữ tông Liễu Thiến, Ngự Thú môn Mao Nhất Phàm.
Ba người sau là ba vị Hành Tẩu Trấn Hải sơn đã bị cách chức lúc Miêu Nghị còn tại vị, mấy năm trước cũng đã phục hồi chức cũ. Người Lam Ngọc môn được Miêu Nghị cất nhắc đã bị thế lực ba đại phái lật nhào.
—————