Nói rồi anh bước lên lầu để lại ai nấy thở phào nhẹ nhõm nãy giờ họ nín thở căng cứng không dám thở cũng như cựa quậy đến khi anh đi mới thở phào.
…
Sáng hôm sau.
Tại bệnh viện.
Bác sĩ đang xem xét bệnh tình cho Băng Thiên thì cô đã dần dần mở mắt. Thấy cô tỉnh ông bác sĩ đi lại gần cúi xuống hỏi.
– Cô thấy bản thân thế nào rồi?
Cô nghe thấy người hỏi thì mấp máy nỏi nhưng cổ họng khô nên không thể cất tiếng. Thấy vậy ông hiểu ý sai y tá cho cô uống nước. Sau khi được uống nước cuối cùng cô cũng đã nói được.
– Tôi…vẫn thấy khó thở.
– Khó thở là đúng rồi, cô bị tổn thương ở vùng ngực ảnh hưởng đến khí quản nhưng vùng ngực của cô bị tổn thương nên hô hấp có chút khó khăn. Tôi sẽ kê đơn thuốc cho cô khi nào thấy khó thở thì hẳng uống.
Nghe ông bác sĩ nói vậy cô cũng hiểu vì sao mình bị vậy chỉ biết gật đầu cúi đầu xuống buồn bã.
– Tuần này cô không thể về được phải ở đây để chúng tôi kiểm tra thêm.
– Vâng!
– Đúng là tuổi trẻ!
Trước khi bước ra khỏi phòng ông bác sĩ để lại 1 câu nghe thôi cô cũng đã hiểu ra. Cô đưa đôi mắt đượn buồn nhìn ra ngoài cửa.
1 tuần sau.
Mấy nay anh đi tìm kiếm cô mà không thấy đâu khiến anh lộn ruột, tính đã cáu kỉnh lại thêm phần cáu kỉnh hơn. Ở bên này cuối cùng cô cũng đã hồi phục đi đôi chút. Cô thanh toán rồi về nhà sau 1 tuần ra đi.
Vừa về đến biệt thự thì cô hoang mang vô cùng. Người canh cổng đã thay mới họ vừa thấy cô thì vui như mở cờ vội mở cửa rồi đưa cô vào trong nhà trước con mắt khó hiểu của cô.
Vào bên trong căn nhà trở nên u ám, bọn họ đưa cô đến cửa thì vội chạy ra ngoài cô khó hiểu thực sự nhưng cũng bó phăng đi suy nghĩ ấy mà bước vào trong. Nhưng ánh mắt cô đập ngay vào khuôn mặt giận giữ của anh khiến cô bất động run rẩy.
– Cô đi đâu suốt tuần qua?
Bị anh hỏi bất ngờ cô không biết phải trả lười như thế nào.
– Em…em…
Nhưng không để cô trả lời anh đã đứng lên đi nhanh về phía cô rồi kéo cô lên tầng khiến cổ tay cô đau đớn cùng hoảng sợ.
– Anh…anh làm gì vậy? Mau buông em ra.
Anh kéo cô đi mặc kệ cô van nài kháng cự anh chuyển hướng đến căn phòng bí hiểm khiến cô càng kháng cự mạnh mẽ hơn.
– Không…xin anh! Đừng đem em đến đó…
Thấy cô phản ứng kịch liệt anh tức giận vác cô lên vai mà đi về phía cửa khi cánh phòng tối om được bật mở thì cô vội bám lấy bờ tướng phía bên ngoài nhưng bị anh giật mạnh khiến móng tay cô bật máu đầy đau đớn.