Ngồi thêm tầm nửa canh giờ nữa thì cuối cùng xe ngựa cũng về đến cung điện, người đánh xe ngựa đi xuống mở cửa, khi mở ra người đánh xe ngựa bất ngờ khi lần đầu tiên thấy ông chủ của mình đang ôm một người nào đó vào lòng, đã vậy là còn hoàng tử phi nữa chứ.
Có vẻ dạo này hai người đã phát triển tình cảm rồi, vậy mà mọi người cứ lo lắng cho nhị hoàng tử vì nhị hoàng tử không yêu ai cả, dù là nữ nhân đẹp tới đâu cũng không làm lay động chủ nhân họ, bây giờ có hoàng tử phi tuyệt sắc giai nhân rồi, cũng là người đầu tiên được Mạc Chi Dương quan tâm tới vậy. Chuyện này người đánh ngựa phải kể cho người khác mới được, rằng nhị hoàng tử của bọn họ đã hết độc thân rồi. Mạc Chi Dương bế Bạch Tử lệ một mạch đi tới phòng ngủ của mình, nhẹ nhàng đặt xuống như sợ Bạch Tử Lệ thức vậy rồi sai người chuẩn bị đồ ăn đêm cho Bạch Tử Lệ nhỡ đêm dậy còn có cái mà ăn, còn mình thì đi tắm rửa rồi ăn một chút. Đầu bếp khi thấy Mạc Chi Dương liền hoảng hốt báo cáo về việc có ăn trộm bao gạo của cung điện, Mạc Chi Dương phải giải thích cho đầu bếp thì đầu bếp mới chịu dừng lại cho.
– “Ngươi làm ít đồ ăn khuya rồi đặt trước cửa phòng cho ta. Đêm khi nào ta đói thì ta sẽ lấy ăn”
– “Vâng thưa nhị hoàng tử”
Vừa dứt lời, Mạc Chi Dương đi khỏi, đầu bếp nhìn về phía Mạc Chi Dương rồi thầm nghĩ đồ ăn chắc chắn là làm cho hoàng tử phi, chứ ngài ấy có bao giờ ăn đêm đâu, dù là đói đến mấy vì ăn đêm sẽ không tốt cho sức khỏe. Đầu bếp tủm tỉm cười, chuẩn bị có tin nóng hổi vừa thổi vừa ăn để đi kể cho mọi người rồi. Mạc Chi Dương sau khi tắm rửa xong xuôi thì về thư phòng để xử lý các tài liệu, đột nhiên, Mạc Chi Dương hướng mắt về phía nơi bóng tối rồi nói
– “Ra đây đi! Ngươi không phải trốn nữa đâu”
– “Ai da~ Bị ngươi phát hiện rồi! Chậc chậc, quả nhiên, nhị hoàng tử của ta có đôi mắt thật tinh tường mà”_Kỳ Lâm từ từ đi ra trong bóng tối
– “Ngươi nói như vậy có ý gì?”
– “Ai da ai da, cùng nhau lớn lên từ nhỏ. Chả nhẽ ta không biết ý định của ngươi sao, nhị hoàng tử? Rốt cuộc ngươi có ý định xấu gì với Tử Lệ?”
– “Ta sao? Cũng chẳng có gì đâu, chỉ là đang bồi đắp tình cảm phu thê thôi. Ngươi không cần phải lo”
Kỳ Lâm sau khi nghe Mạc Chi Dương nói vậy liền nổi đóa lên, cái gì mà bồi đắp tình cảm phu thê chứ? Chính ai đã nói là không cần tình yêu cơ mà? Sao bây giờ lại bày đặt tình cảm phu thê, chắc chắn là có ý đồ gì đó rất xấu rồi. Chơi chung với nhau gần 20 năm, tại sao mà Kỳ Lâm lại không biết ý đồ của Mạc Chi Dương chứ? Dám dụ dỗ con nhà lành, Kỳ Lâm chắc chắn sẽ không tha cho Mạc Chi Dương đâu!
– “Bồi đắp tình cảm? Mấy hôm trước ngươi đã nói cái gì ngươi không nhớ sao?! Vậy mà bây giờ lại nói là bồi đắp tình cảm? Ông đây có cho cả trăm lượng vàng cũng không tin!”
– “Ngươi không tin thì thôi. Ai cần ngươi tin chứ… Đi về đi, ta cần nghỉ ngơi”
– “Ta không đi cho đến khi ngươi nói cho ta biết mục đích ngươi tiếp cận Tử Lệ là gì?”
Mạc Chi Dương không muốn nói lại với người nhiều chuyện đang đứng trước mặt, liền gọi Thất Vĩnh ra đưa Kỳ Lâm về. Kỳ Lâm thấy vậy càng nổi đóa hơn nữa mà liên tục chửi Thất Vĩnh. Nhưng Thấy Vĩnh không hề quan tâm mà tiến tới, vác Kỳ Lâm lên vai rồi rời đi…