Chỉ là một nụ cười khe khẽ, lại khiến tim Chris loạn nhịp. Khi Lâm Dật Phi nhắm mắt muốn ngủ, Chris lại nâng cằm cậu, hôn lên môi cậu, đó là một nụ hôn thực lưu luyến, lần đầu tiên Lâm Dật Phi cảm thấy mình rất ngốc, không biết nên đặt tay ở đâu, cũng không biết mình có nên đáp lại hay không.
Nụ hôn của Chris ngày càng sâu, anh chậm rãi đè lên người Lâm Dật Phi, luồn mười ngón tay vào nhau, đặt nó sang hai bên gối.
Khi nụ hôn này chấm dứt, Chris lại quyến luyến hôn lên hai má, vành tai Lâm Dật Phi, sau đó nhẹ nhàng mút cằm cậu.
Lâm Dật Phi giãy giụa, cậu không quen chuyện thân mật như vậy, Chris lập tức thả lỏng tay cậu, đè lại eo và đùi cậu, “Đừng nhúc nhích.”
Sau đó, Lâm Dật Phi hít sâu một hơi, có cái gì đó chạm vào bụng của mình, nóng rực…
“Cậu… cậu…”
“Đây là hiện tượng tự nhiên.” Chris nghĩ rằng Lâm Dật Phi không biết tình hình bây giờ, nhưng sao Lâm Dật Phi có thể không biết? Bọn họ đã mười lăm tuổi!
Chris cúi đầu tiếp tục hôn chóp mũi Lâm Dật Phi, lúc này cả người Lâm Dật Phi đều cứng lại.
“Kia… cậu muốn giải quyết ‘hiện tượng tự nhiên’ của cậu như thế nào?” Lâm Dật Phi nuốt nước miếng, phát ra tiếng ừng ực.
Bàn tay Chris cách một lớp áo ngủ vuốt nhẹ eo Lâm Dật Phi, chậm rãi trượt xuống dưới, luồn vào trong quần ngủ, vuốt ve mông cậu, ngón tay xoa quanh khe hở.
“Cậu… sẽ không làm gì với tớ chứ?” Đôi mắt Lâm Dật Phi hiện lên tia sợ hãi, Chris mỉm cười.
“Cậu cười cái gì?”
“Vẻ mặt hiện tại của cậu thật đáng yêu.” Chris cúi đầu hôn lên mi mắt cậu, “Tớ tự mình vào phòng tắm giải quyết.”
Nhìn bóng lưng Chris, Lâm Dật Phi ngây ngẩn, vừa rồi cậu ấy cười ư? Đó là Chris, người luôn rất ít khi cười?
Lúc Lâm Dật Phi lấy lại tinh thần sau khi nhìn thấy nụ cười kia, thì bắt đầu tự hỏi một chuyện quan trọng khác. Đó là chuyện thực rõ ràng, cậu và Chris đã bắt đầu phát dục, mà Chris cũng thực rõ ràng đã bắt đầu có nhu cầu về mặt kia.
Tuy rằng Chris rất quan tâm đến suy nghĩ Lâm Dật Phi, nhưng lỡ như cậu ấy dùng biện pháp mạnh với mình thì làm sao đây?
Cái gì gọi là Chris dùng biện pháp mạnh với mình chứ? Chẳng lẽ mình chỉ có thể bị người khác dùng biện pháp mạnh thôi sao!
Lâm Dật Phi hận mình đã tự xem nhẹ bản thân. Nhưng căn cứ theo sức mạnh cho tới bây giờ của mình và Chris, thực rõ ràng Lâm Dật Phi không có ưu thế gì cả.
Cậu thật sự một chút cũng không muốn… không muốn làm người phía trước trưởng thành phía sau lại bị…
Ngay khi Lâm Dật Phi đang suy nghĩ liên miên, Chris đã kéo chăn nằm xuống.
“Cậu chưa từng bị như vậy sao?” Chris từ phía sau ôm lấy Lâm Dật Phi, khi nói chuyện, hơi thở phả vào cổ cậu.
“…” Lâm Dật Phi biết phải trả lời thế nào với vấn đề này đây?
“Vẫn chưa từng sao?” Bàn tay Chris chậm rãi trượt xuống, luồn qua quần ngủ của Lâm Dật Phi, tiếp tục di chuyển chạm vào tiểu huynh đệ của cậu.
“Đừng!” Lâm Dật Phi cầm chặt tay anh, “Cậu muốn làm gì?”
“Giúp cậu làm súng.” Khi Chris nói ra những lời này, giọng anh vẫn bình tĩnh, biểu tình trên mặt tựa như đang nói “Giúp cậu châm trà.”
“Nơi đó của cậu đến tận bây giờ vẫn chưa từng dựng lên sao?” Sườn mặt Chris gần như dán sát bên tai Lâm Dật Phi, điều này khiến cả người cậu càng nóng hơn.
“Tớ có qua, được rồi chứ…” Lâm Dật Phi không dám nhúc nhích, nhưng tức giận nhất là tiểu huynh đệ lúc nãy còn ngoan ngoãn của mình, bây giờ thế nhưng lại ngẩng đầu.
Chris nhìn gương mặt đỏ bừng của Lâm Dật Phi, “Được rồi, tớ không đùa cậu nữa. Chúng ta ngủ đi.”
Cảm giác sức nặng của Chris trên người mình biến mất, Lâm Dật Phi rốt cuộc có thể thở ra một hơi. Mà sau khi trầm tĩnh lại, nơi đó thật sự đứng lên rồi.
Lâm Dật Phi cứng người không dám nhúc nhích, mà Chris và cậu hai người dựa lưng vào nhau.
Tất cả cảm quan đều trở nên sâu sắc hơn, Lâm Dật Phi nghe thấy tiếng hít thở của Chris dần kéo dài, cho đến khi cậu nghĩ rằng đối phương đã ngủ, mới chậm rãi xuống giường, đi vào phòng tắm, ngồi trên bồn cầu.
Cậu bắt đầu nghĩ đến nữ diễn viên gợi cảm mà mình thích nhất, nhưng vẫn không thể phóng ra.
Lâm Dật Phi khép hờ đôi mắt, trong đầu mất tự nhiên nghĩ đến cảnh mà Chris hôn mình. Bờ môi của anh, độ ấm của anh, và xúc cảm nơi ngón tay của anh.
Bỗng nhiên, một sức mạnh cậy mở môi cậu, cuồng nhiệt hôn khiến cậu tỉnh lại.
Lâm Dật Phi mở to mắt mới phát giác Chris không biết khi nào đã đến, cậu ấy nhất định đã thấy bộ dáng vừa nãy của mình.
Chris nửa quỳ trước mặt Lâm Dật Phi, anh chấp nhất mà hôn môi Lâm Dật Phi, ngón tay trượt xuống nắm lấy tiểu huynh đệ của cậu. Trong nháy mắt tiếp xúc này, Lâm Dật Phi cứng cả người. Lâm Dật Phi không biết từ khi nào Chris đã trở thành cao thủ về mặt đó. Mà độ nóng của bàn tay anh gần như khiến Lâm Dật Phi phóng ra trong chớp mắt.
“Thoải mái không?” Chris nhẹ giọng hỏi bên tai Lâm Dật Phi, giọng nói hơi lạnh phảng phất chạm vào thần kinh cậu, khiến cậu lập tức phóng ra trong tay Chris.
Lâm Dật Phi lấy lại tinh thần, nhìn chất lỏng trong tay Chris, thẹn thùng kéo lại quần mình.
“Cậu… cậu thật quá đáng!” Lâm Dật Phi trừng Chris.
Đối phương chỉ mở vòi nước rửa đi chất dịch dinh dính.
Tắt nước, Chris nhếch môi với Lâm Dật Phi, tựa như lúc trước khi lần đầu tiên Lâm Dật Phi đưa hộp cơm cho anh, “Bởi vì lúc nãy trông cậu rất gợi cảm.”
“Cái gì?” Lâm Dật Phi đi sau Chris, vẻ mặt cực kỳ rối loạn.
“Ngủ đi, chẳng lẽ cậu muốn thêm một lần sao?” Chris vỗ vỗ vị trí bên cạnh mình.
“Ngày mai tớ sẽ không ngủ chung với cậu nữa!” Lâm Dật Phi kéo hết chăn qua, chỉ chừa lại một góc chăn cho Chris.