Mục Trần khấp khởi mừng thầm nghi hoặc hỏi lại:
– Một bộ thần quyết công kích sao?
– Thần quyết?
Bắc Minh Long Côn cười nhạo:
– Đầu heo óc nho, cái này không phải thần quyết, mà là thần thuật!
– Thần thuật?
Mục Trần chấn kinh. Trong thiên địa có vô số phương pháp kỳ ảo khó lường, thần thuật rất huyền diệu, có thể khu động sức mạnh tự nhiên, bộc phát ra năng lượng cường đại.
Thần thuật muốn tu luyện cực khó, lại cũng rất hiếm. Thứ này rất có phân lượng trong những thứ mà Chí Tôn muốn có. Ngày trước hắn cũng được đọc ở đâu đó mô tả về thứ này, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy thần thuật. Thậm chí ở Linh Trị điện cũng chưa bao giờ bày bán, không ngờ Bắc Minh Long Côn lại tiện tay cho hắn một quyển thần thuật!
– Thông thường thì thần thuật chỉ có cường giả Chí Tôn mới đủ tư cách nghĩ tới, nhưng Ngự Lôi Thuật này lại có quan hệ đồng nguyên với Lôi Thần Thể mà ngươi có. Một khi hiểu được chân lý của lôi đình, thì có thể tu luyện thành công, đối địch chỉ cần một ý nghĩ có thể thu hút lôi đình giáng lâm, uy lực phi phàm.
Bắc Minh Long Côn chậm rãi nói thêm.
– Thu hút lôi đình?
Mục Trần tròn mắt kinh hãi. Thần thuật quả nhiên lợi hại, một số thần quyết đặc biệt có thể hình thành lôi đình từ linh lực để kháng địch, nhưng thật sự thì lôi đình do linh khí tạo thành không thuần túy, hoàn toàn kém xa lôi đình tự nhiên chân chính.
Ngự Lôi Thuật này lại có thần năng như thế, quả là huyền ảo.
– Thần thuật tu luyện rất khó khăn, vào trong lôi hải rồi từ từ mò mẫm đi.
Bắc Minh Long Côn ngáp dài xoa đầu, biếng nhác chẳng thèm giải thích cho Mục Trần.
Mục Trần le lưỡi gục gặc, cất đi Ngự Lôi Thuật. Hắn nhìn lại lôi hải đen ngòm, hít hà một hơi. Nếu đã nhận đặc huấn, thôi thì không lui bước được nữa, muốn có sức mạnh hơn người, thì cũng phải trả giá nhiều hơn.
– Nếu ở trong đó mà chịu hết nổi, thì có thể lấy Lôi Thần Liên ra dùng, nó có thể bảo vệ ngươi.
Bắc Minh Long Côn hờ hững nói.
– Vâng!
Mục Trần thở dài gật đầu, nhún chân lộn vòng lên không, vận chuyển linh lực hùng hậu bảo vệ thân thể, lôi điện lẹt xẹt bắn ra, sử dụng luôn cả Lôi Thần Thể.
“Rầm!”
Sấm sét vang rên, hắc lôi nhận ra có vật tiếp cận nó, lập tức ào ào xông tới kẻ không biết trời cao đất dày xâm phạm lãnh thổ của nó.
“Xẹt xẹt!”
Hắc thần lôi chấn tan lôi điện quanh người Mục Trần, áo quần của hắn cũng thành tro, nhưng với thành tựu nhị văn lôi thể, hắn hoàn toàn có thể chịu đựng công kích của nhưng tia hắc thần lôi rìa ngoài lôi hải này.
Dù vậy Mục Trần cũng không coi thường, hắn biết hắc thần lôi khủng bố thật sự còn ở trong kia.
Mục Trần tăng tốc, nháy mắt tiến vào lôi hải. Một màu đen khiến cho người ta cảm thấy áp lực vô cùng, nhưng hắn không do dự bay thẳng vào trong.
Lôi đình lực cuồng bạo tứ phương áp tới, cảm giác nguy hiểm tràn đầy trí óc.
Linh lực hùng hậu bùng lên, chống cự lại sức hủy hoại của lôi đình lực. Hắn bay vào chừng một nghìn mét, rồi cố gắng xếp bằng lại, hai đường lôi văn hiện rõ trên ngực, lôi điện lại bắn ra từ cơ thể.
Linh lực của hắn lúc này đủ hình thành một khoảng không chừng một thước quanh người, ngăn cách hắc thần lôi.
Những luồng dao động đáng sợ từ trong lôi hải lượn lờ, như cự long trong biển lớn đang ngấp nghé rình mồi.
– Bắt đầu thôi…
Mục Trần lẩm bẩm, gương mặt kiên nghị quyết tâm. Ai nấy đều chuẩn bị kỹ lưỡng cho đại tái linh viện, hắn cũng phải cố gắng.
Đây là nửa năm quyết định, nếu hắn đắc ý vì có thể đánh bại Ma Hình Thiên, thì sẽ trở thành trò cười cho mọi người ngay trong chính Bắc Thương linh viện.
– Đến đây đi, cho ta xem các ngươi đáng sợ thế nào!
“Ầm!”
Linh lực mạnh mẽ dốc đổ ra!
“ầm ầm!”
Lôi hải như cảm ứng thấy kẻ xâm phạm, hắc thần lôi như lôi long dữ tợn gầm rú, xuyên qua lôi hải, cường thế giáng vào người hắn.