– Khục…
Mục Trần ho khan, cẩn thận đẩy tay Lạc Li ra, nhất thời gương mặt phẫn nộ.
Lạc Li tức giận trừng mắt, nhưng thấy Mục Trần cũng phẫn nộ, bỗng nhiên tra kiếm lại vào vỏ, rồi đôi môi mềm mại khóa chặt lấy miệng Mục Trần.
Biến cố bất ngờ khiến hắn sững sờ.
Lạc Li co tay nện hai đấm vào ngực Mục Trần, đẩy hắn ra, đỏ mặt mỉm cười hắng giọng:
– Đừng có tác quái, viện trưởng gọi chúng ta qua đó.
– Viện trưởng cho gọi chúng ta?
Mục Trần ngạc nhiên.
– Về vấn đề Bắc Thương Môn. Còn chưa tới nửa năm nữa là đến đại tái linh viện, phải chuẩn bị cho thật kỹ, dốc sức tăng cường thực lực.
Lạc Li nhẹ giọng nói.
Mục Trần nhíu mày. Bắc Thương linh viện tuy cũng là một trong Ngũ Đại Viện, nhưng nội tình kém nhất, nhiều năm qua thành tích trong đại tái cũng không khá khẩm cho lắm, nếu năm nay vẫn như vậy thì e rằng phải nhường lại danh hiệu cho những linh viện cường đại khác xứng đáng hơn. Mặc dù Ngũ Đại Viện cũng chỉ là một danh hiểu, nhưng đối với linh viện thì nó thật sự rất quan trọng.
– Ừm, đi nào.
Mục Trần gật đầu, nắm tay Lạc Li, cả hai bay đi hướng về tòa đại điện trung tâm.
Khi hai người đến nơi, Trầm Thương Sinh, Lý Huyền Thông, Tô Huyên, Hạc Yêu, Triệu Thanh Sam… toàn bộ thập cường Thiên bảng đều đã có mặt. Phía trước còn có Thái Thương viện trưởng, Bắc Minh Long Côn và năm vị thiên tịch trưởng lão. Không khí có vẻ khá trịnh trọng.
Mọi người nhìn thấy Mục Trần, ánh mắt các đệ tử tỏ ra vừa phức tạp vừa khâm phục. Đại chiến Thánh Linh Sơn hiện rõ mồn một, Mục Trần đánh chết Ma Hình Thiên, xem như đã trở thành đệ tử mạnh nhất Bắc Thương linh viện, cho dù hắn chưa khiêu chiến vị trí bá chủ Thiên bảng của Trầm Thương Sinh, nhưng ai nấy đều biết hắn có năng lực đó.
Mục Trần và Lạc Li liếc nhìn nhau, rồi hai người hạ xuống cạnh Trầm Thương Sinh, chào hỏi mọi người.
Thái Thương viện trưởng mỉm cười hài lòng. Bao nhiêu năm nay mới lại thấy được một quái tài siêu đẳng xuất hiện trong linh viện của lão.
– Các vị đệ tử, hôm nay gọi các ngươi đến, chủ yếu là vì đại tái linh viện nửa năm sau.
Thái Thương viện trưởng thần sắc nghiêm nghị, chậm rãi nói:
– Hôm trước ta đã nói, vài năm trở lại đây, mỗi lần đại tái linh viện, chúng ta đều xếp chót trong Ngũ Đại Viện. Thậm chí một số linh viện nhất lưu khác còn có thành tích tốt hơn chúng ta. Đây chính là áp lực rất lớn cho Bắc Thương linh viện, nếu như nửa năm tới, thành tích của chúng ta cứ tiếp tục như vậy, thì danh hiệu Ngũ Đại Viện sẽ không còn thuộc về Bắc Thương linh viện chúng ta nữa.
Ai nấy đều trầm tư. Trầm Thương Sinh, Lý Huyền Thông sắc mặt nghiêm trọng, họ tu luyện ở Bắc Thương linh viện cũng đã nhiều năm, rất có cảm tình với linh viện, kiêu hãnh vì được ở trong linh viện. Nếu Bắc Thương linh viện bị xóa đi danh xưng uy vọng “Ngũ Đại Viện”, thì họ cũng khó mà chấp nhận được.
Bao năm nay vì Bắc Thương linh viện chú trọng công bình, không đặc biệt ưu đãi đệ tử có thiên phú tốt, cũng không ưu tiên đặc biệt cho những đệ tử siêu việt một địa vị và thân phận xứng tầm. Do đó nhiều đệ tử thiên phú kinh diễm với lòng dạ cao ngạo sẽ không chấp nhận gia nhập Bắc Thương linh viện, vì họ đến linh viện khác thì sẽ lập tức nhận được đủ loại đặc quyền ưu đãi.
Bốn linh viện kia nội tình sâu dày hơn, thời gian thành lập sớm hơn Bắc Thương linh viện sớm hơn nhiều. Tất cả đều có nơi một tu luyện đặc biệt cuối cùng, khiến cho thực lực đệ tử tăng cao, giúp những đệ tử thiên tài có bản lĩnh kinh người. Bắc Thương linh viện cũng có Bắc Thương Môn, nhưng nhiều năm trước đã đóng cửa vì một số lý do, khiến cho các đệ tử hàng đầu của linh viên không bì kịp những linh viện khác, rồi cuối cùng thành trò cười trong đại tái linh viện.
Nhưng lúc này Bắc Thương Môn đã sẵn sàng mở cửa trở lại, có lẽ cũng đủ cho họ thu hẹp cách biệt.
– Viện trưởng, không biết tứ đại linh viện kia có bao nhiêu đệ tử thuộc dạng cực kỳ xuất sắc?
Mục Trần hơi hơi trầm tư dò hỏi.
Thập cường cũng đau đáu nhìn về Thái Thương viện trưởng,v iệc này họ cũng rất muốn biết.
– Tứ đại linh viện có nội tình tốt hơn chúng ta, thu hút thiên tài nhiều hơn chúng ta, chẳng những thế còn có những thủ đoạn đặc biệt mời gọi thiên tài. Do đó cả về số lượng lẫn chất lượng, đệ tử ưu tú của Bắc Thương linh viện chúng ta vẫn là kém nhất.
– Và tứ đại viện có bốn người nổi bật nhất, cả bốn đều là tân sinh mới tiến vào linh viện chỉ hơn một năm…
Mọi người kinh ngạc ra mặt. Bắc Thương linh viện có một tên quái vật như Mục Trần đã là trăm năm hiếm thấy, không ngờ tứ đại viện cũng có nhân vật biến thái như hắn vậy sao?
Mục Trần nhẹ giọng hỏi dồn:
– Kẻ ở Thánh linh viện tên gọi là gì?
Thái Thương viện trưởng nhìn hắn chằm chằm, chậm rãi cất lên từng tiếng một.
– Cơ Huyền!