Cô gái kia kêu lên.
“Ha hả, cô gái này khẩu khí cũng không nhỏ đó!”
Tôi nhìn Đinh Bảo Tam nói.
“Đúng vậy. Nghe khẩu khí này, có khi lại là tình nhân của ai đó, chúng ta nên tìm hiểu rõ ràng, nếu không lại đắc tội với khách hàng!”
Đinh Bảo Tam lắc đầu nói.
“Tình nhân?”
Tôi cười cười nói:
“Chẳng nhẽ nơi này có nhiều tình nhân tới gây rối như vậy?”
“Vậy cũng không phải!… thân phận của những cô gái lúc bình thường, có thể chưa cao quý, nhưng nếu như sau nay cặp với một ai đó, thì lập tức một bước lên trời. Lúc đó sẽ cho mình là tài trí hơn người, chúng ta sẽ khó giải quyết!”
Đinh Bảo Tam thở dài nói:
“Chúng ta tuy rằng không sợ ai, nhưng cũng không thể đắc tội với những khách nhân kiểu này vậy, nếu như vậy thì ai tới chơi cho chúng ta kiếm tiền! Nhưng mà không sao, những cô gái này được sủng ái thì cũng nhanh, nhưng thất sủng cũng rất nhanh! Bây giờ chúng ta phải nhìn xem cô gái này có chỗ dựa là ai!”
Tôi nghe Đinh Bảo Tam nói xong, không khỏi nhớ tới cái tên côn đồ ở chợ bán thức ăn 3 năm trước đây. Bây giờ hắn đã biến thành một tên xảo quyệt trong thương trường, không chỉ biết quát tháo như trước đây nữa rồi! Trong kinh doanh mà biết nặng biết nhẹ như vậy, thì thực sự là rất tốt!
Khi tôi và Đinh Bảo Tam đi tới gần cái bàn, tôi không khỏi há to miệng! Triệu Nhan Nghiên nhìn cô gái đang gào thét trước mặt này, nhỏ giọng hỏi tôi nói:
“Anh có cảm giác nàng rất quen mắt hay không?”
Nhìn quen mắt? Đâu chỉ là nhìn quen mắt! Tôi không khỏi cười khổ! Đây rõ ràng là người quen mà! Người trước mắt là chính là Ngô Huỳnh Huỳnh, nàng và Triệu Nhan Nghiên đã gặp mặt vài lần, Triệu Nhan Nghiên không nhớ, chỉ cảm thấy nhìn quen mắt, thế nhưng tôi thì lại không thể không nhớ, vì tôi còn đáp ứng nàng mua xe thể thao…
“Tiểu thư, tôi là tổng giám đốc Đinh Bảo Tam của Tập đoàn giải trí Tam Thạch, xin hỏi tiểu thư là…”
Đinh Bảo Tam trước tiên tự giới thiệu thân phận mình. Theo như hắn nhận thức, thì cô gái này nhất định có thân phận.
“Tôi cần gì biết anh là ai!”
Ngô Huỳnh Huỳnh hừ lạnh nói:
“Anh là ông chủ của sòng bạc này? Vừa lúc, tôi còn đang định tìm anh, ván bài này, tôi bảo mở ra Tiểu! thì phải là tiểu! Tôi tích cóp mãi mới được 5 vạn đồng, vậy mà tới đây chơi thua nhanh như vậy!”
Đinh Bảo Tam nghe xong có chút không vui. Cô cho dù có thân phận thì cũng phải nói ra, người ta thường bảo, không biết không có tội, nếu như đánh cô xong rồi, thì cũng chỉ là do cô không giới thiệu!
Nghe thấy Ngô Huỳnh Huỳnh nói câu kế tiếp, Đinh Bảo Tam lại tức giận, cô gái này coi sòng bạc là cái máy của riêng mình hay sao vậy!
Mọi người tới sòng bạc không thua, thì sòng bạc có cái gì là lợi nhuận! Mà hạng mục đổ Đại Tiểu này, nếu như không cho khách nhân thua nhiều một chút, thì sòng bạc đến đóng cửa mất.
Đổ đại tiểu, còn có tên khác là Tư Ý, chính là chuyện tính điểm xúc xắc. Trên lý thuyết thì đại hay tiểu, đều chiếm 50%! Nhưng trên thực tế lại không phải là như vậy, nếu quả thật là ngẫu nhiên thì tính phưu lưu quá lớn, sòng bạc ngày nào cũng sẽ phải bù lỗ. Cao thủ đổ xúc xắc cũng giống như chia bài, có thể khống chế số điểm của xúc xắc, cho dù không được 100%, nhưng cũng là trên 80%. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Quy củ đổ Đại Tiểu, chính là ăn nhiều mà thua ít, nếu như thấy nhiều người đặt Đại, thì gieo Tiểu và ngược lại.
Mà Ngô Huỳnh Huỳnh tới đặt, toàn đặt mỗi ván chừng 1000 đồng, cho nên mới tạo thành cục diện như vậy.
Nếu như đã là người quen, thì tôi sẽ không để Đinh Bảo Tam làm gì khác, bởi lấy thân phận của nàng, nàng có đủ khả năng san bằng cái sòng bạc này!
“Ngô Huỳnh Huỳnh”
Tôi nhìn về phía Ngô Huỳnh Huỳnh hô.
Ngô Huỳnh Huỳnh kỳ quái xoay đầu lại, nhìn thấy là tôi, lập tức từ thái độ hung dữ đổi thành tươi cười, có chút làm nũng nói:
“Lưu Lỗi! Tại sao là cậu, cậu cũng tới nơi này sao? Được rồi, cậu đã đáp ứng tặng xe thể thao cho tôi rồi mà sao không thấy!”
Đinh Bảo Tam nghe xong những lời này, nhất thời dùng ánh mắt hoài nghi nhìn về phía rồi tôi… Há mồm là tặng xe thể thao, trách không được, cô gái này lại có thể kiêu ngạo tới như vậy!
Home » Story » trọng sinh truy mỹ ký » Chương 433: Hóa ra là cậu (2)