Làm cho Huyền Cốt thống hận đến cực điểm, hận không thể đem hắn đốt thành tro bụi.
Bất quá, không quản ân oán giữa Huyền Cốt lão ma cùng Cực Âm. Hôm nay hắn đúng là vẫn bị những người này theo dõi.
Cái này đối với hắn mà nói đúng là một vấn đề không ổn chút nào!
Có thể nói, hắn hôm nay trước mặt tu sĩ Nguyên Anh kỳ ngay cả một cơ hội chạy trốn cũng không có.
Nếu thật muốn chính diên đối địch, khả năng có thể chạy trốn thật sự là thấp đến đáng thương.
Dù sao tu vi Kết đan sơ kỳ cùng Nguyên Anh kỳ, thật sự là kém quá xa.
Dù cho hắn có pháp bảo cùng Phệ Kim Trùng lợi hại, thì cũng vẫn bị người ta giết mà thôi.
Sau một hồi suy nghĩ cân nhắc, Hàn Lập rốt cuộc truyền âm sang Huyền Cốt hỏi một câu:
“Ngươi cũng nên giải thích cho ta một chút lời nói vừa rồi, qua khẩu khí hình như ngươi hiện tại cũng có thể chống lại một vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ?” Hàn Lập khẽ mấp máy môi nói.
“Đương nhiên chỉ cần ngươi nguyện ý cùng ta liên thủ, thì việc này ngươi không hỏi ra cũng nói” Huyền Cốt trên mặt thoáng hiện vẻ vui vẻ, sau đó ngầm truyền âm trả lời.
Hàn Lập nghe xong, cũng không có hỏi qua gì nữa.
Rồi dứt khoát ngồi tại chỗ nhẹ nhàng nhắm hai mắt, giả bộ như đang luyện khí.
“Vật nọ tên gọi là Cửu khúc linh tham – chính là vật do thiên địa linh khí biến thành. Bản thể tuy nhiên chỉ là một loại linh thảo nhưng mười phần linh tính. Từ khi sinh ra sẽ biến ảo thành các loại động vật hoặc côn trùng, có thể tự hoạt động, còn phi thường am hiểu độn thổ, độn mộc. Nhiều năm trước ta tại Hư thiên điện này có trông thấy qua vật ấy. Chỉ là lúc ấy tu vi quá thấp, lại không có pháp khí phù hợp để bắt, đành phải thôi. Mà lần thứ hai sau đó tới, ta lại đã tu thành Nguyên Anh, tự nhiên sẽ không tốn hao khí lực cho vật này. Hiện hôm nay, đành phải tiện nghi cho người rồi”Huyền Cốt phảng phất có điểm không muốn nói ra.
“Cửu khúc linh tham?” Hàn Lập nghe xong hít vào một hơi khí lạnh.
Hàn Lập chính là đã nghe qua đại danh của vật này.
Đây chính là tiên thảo trong truyền thuyết.
Tuy có rất nhiều điển tịch viết về loại linh thảo này, nhưng Hàn Lập cho rằng vật đó xuất hiện thật sự tại thế gian này chắc hẳn cũng là vào thời kỳ hoang dã.
Chẳng lẽ Hư thiên điện còn tồn tại vật như vậy sao?
Bất quá, nói đi cũng phải nói lại.
Tại chỗ cổ tu sĩ lưu lại này phát hiện một hai loại tiên thảo như vậy cũng không phải là không có khả năng.
Nhưng Cửu khúc linh tham đối với việc ngưng kết Nguyên Anh có chỗ hữu dụng thì đúng là hắn thực sự lần đầu nghe nói qua.
Trong những điển tịch kia đúng là chỉ hàm hồ nói sơ qua công dụng chứ cũng không có rõ công dụng của nó.
Lão ma sẽ không lừa mình để liên thủ, cố ý dùng lời nói lung lạc hắn chứ? Hàn Lập có chút hoài nghi.
Có lẽ đoán được nghi kị trong lòng Hàn Lập, Huyền Cốt sau đó nói tiếp:
“Yên tâm! Đợi lát nữa sau khi qua cửa xong, tại cửa thứ hai ta sẽ trước hiệp trợ ngươi bắt vật ấy. Sau đó đợi cho giải quyết xong nghịch đồ, ta sẽ truyền cho ngươi phương pháp điều chế linh dược. Đến lúc đó ngươi dựa theo cách điều chế cứ trình tự mà làm. Có thể lợi dụng hoàn toàn vật ấy để tỷ lệ ngưng kết Nguyên Anh của ngươi tăng lên không ít. Bất quá lần này tới Hư thiên điện ta cũng là do tình thế bắt buộc, đối với tu luyện của ta sau này hữu dụng lớn. Đến lúc đó ngươi cũng ra tay tương trợ một chút. Cứ như vậy, ta mới có thể nắm chăc thêm phần thắng” Huyền Cốt chủ động giải trừ ngờ vực vô căn cứ của Hàn Lập, sau đó nói ra một điều kiện không nặng không nhẹ, bỏ đi đại bộ phận lòng nghi ngờ của Hàn Lập.
“Được rồi! Nếu là ngươi thực có nắm chắc hạ được Cực Âm, ta ra tay hiệp trợ cũng không phải là không thể” Hàn Lập rốt cục đáp ứng, tạm thời cùng Huyền Cốt kết thành minh hữu.
Chỉ là cái lời giao kèo này thực rất là yếu ớt, có thể duy trì đến khi nào thật sự khó nói.
Phỏng chừng lúc Cực Âm tổ sư bị diệt, cũng chính là lúc quan hệ giữa bọn họ tan vỡ.
Nhưng Hàn Lập trong lòng cũng thở phào một cái.
Nghe Huyền Cốt lão ma nói, hắn đến đây Hư thiên điện cũng không phải là lần đầu. Có một vị minh hữu sành sỏi như vậy so với tình huống hai mắt tối mò mò thì vẫn tốt hơn nhiều.
Hắn tối thiểu có thể từ miệng đối phương biết rõ một ít tình huống cơ bản của Hư thiên điện. Trước khi đối phó với Cực Âm tổ sư thì đối phương vẫn có thể tin được.
Cứ như vậy, Hàn Lập cùng đối phương sau khi hiệp nghị xong, cũng bắt đầu từ miệng đối phương thám thính tình huống đại khái của Hư thiên điện.
Sau khi cùng Huyền Cốt lão ma ngầm đàm luận hồi lâu, sắc mặt của Hàn Lập cũng trở nên đỡ hơn nhiều.
Xem ra cơ hội cùng nguy hiểm luôn cùng tồn tại, lần này hành trình tại Hư thiên điện thật đúng là nguy hiểm trùng trùng.
Hắn không khỏi nhẹ thở ra một hơi.
Sau đó thật sự tâm thần đắm chìm bắt đầu ngồi xuống luyện khí.
Trong đại sảnh này Hàn Lập không cần lo lắng ai đột nhiên đánh lén.
Hắn đã sớm thử qua, ngoại trừ một ít các loại tiểu pháp như phiêu phù thuật ra thì nếu vận dụng pháp lực, lập tức pháp lực sẽ tiết ra ngoài, không cánh nào thi thuật thành công.
Thậm chí pháp bảo trong cơ thể ở nơi này cũng giống như là vật chết, đều không có thể sử dụng.
Cấm chế nơi này thật đúng là thần diệu vô cùng.
Sau đó, tu sĩ bên trong phòng năm sáu ngày sau lại đến càng nhiều, dần cũng đạt đến hơn trăm người.
Các trụ ngọc sớm đã bị các tu sĩ chiếm hết.
Những người đến sau đành phải tùy tiện tìm một chỗ trên mặt đất tạm thời ngồi xuống nghỉ ngơi.