Chẳng mấy chốc, mỗi tên hải tặc đều thu được một bao tải nặng trĩu.
“Ôi Chúa ơi! Cô nàng này xinh quá! Tôi muốn dẫn cô ta về!”
Lúc đám hải tặc chuẩn bị rời đi, tên cầm đầu đột nhiên chú ý đến Diệp Tiêu Điệp, ánh mắt dâm dê đê tiện.
“Ha ha! Dẫn về đi!”
Đám hải tặc còn lại nhao nhao huýt sáo trêu ghẹo.
Mọi người xung quanh thương hại nhìn Diệp Tiêu Điệp.
Bản thân cô ta đã chết sững người, toàn thân run rẩy, sợ hãi tột độ.
“Đừng… đừng qua đây, anh đừng đưa tôi đi, tôi có tiền.
Chỉ cần tha cho tôi, tôi sẽ bảo gia tộc cho các anh rất nhiều tiền.
Làm ơn, đừng đưa tôi đi!”.
ngôn tình hay
Trông thấy tên cầm đầu đang bước từng bước về phía mình, Diệp Tiêu Điệp như con chim nhỏ lùi về phía sau giãy dụa trong vô vọng.
Nhưng giờ đây cô ta không còn chút sức lực nào, chẳng thể lùi được đi đâu.
“Ha ha, dáng vẻ sợ hãi của em quá xinh đẹp.
Anh muốn em trở thành người phụ nữ của tôi!”
Tên cầm đầu đám hải tặc thô bỉ nói, thấy Diệp Tiêu Điệp hoảng sợ lại càng hưng phấn.
Diệp Tiêu Điệp bị hắn ta vác lên vai, cười lớn mang đi.
Cô ta không biết đối phương muốn dẫn mình đi đâu, chỉ biết bị đưa tới một chiếc thuyền nhỏ.
Nỗi sợ dâng trào khiến cô ta suýt xỉu tại chỗ.
“Người đẹp, anh tới đây!”
Vừa trở về căn cứ hải tặc, tên cầm đầu đã đẩy ngã cô ta xuống đất trước mặt mọi người, định xé rách quần áo cô ta ra, làm nhục cô ta ngay trước đám đông.
Cô ta cố gắng giãy dụa, nước mắt đầm đìa.
Đám hải tặc vây xem, huýt sáo ầm ĩ.
Bị nhiều người vây xem mình bị chà đạp như vậy, Diệp Tiêu Điệp cảm thấy sống không bằng chết.
“Chúng mày đáng ghét thật đấy!”
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên.
“Kẻ nào?”
Tên cầm đầu đang định làm nhục Diệp Tiêu Điệp hoảng sợ đứng bật dậy, đưa mắt tìm kiếm người vừa lên tiếng.
Các hải tặc khác cũng nhao nhao giơ súng tìm kiếm.
Thế nhưng bọn họ không tìm thấy gương mặt xa lạ nào.
Diệp Tiêu Điệp đang định cắn lưỡi tự sát vội mở to mắt chờ mong.
Đây là tiếng mẹ đẻ vô cùng thân thuộc với cô ta, tiếng Chiêu Châu!
Cô ta nằm dưới đất nhìn thấy một thân hình trẻ tuổi nhảy khỏi cây đại thụ cao chọc trời.
Anh nhảy từ độ cao mười mấy mét, nháy mắt đã tiếp đất.
“Rầm!”
Anh vững vàng hạ xuống bên người Diệp Tiêu Điệp.
Cô ta chỉ nhìn thấy đầu gối của anh hơi cong lên, kinh ngạc thấy đối phương nhảy từ chỗ cao như vậy mà không hề bị thương.
Chàng trai trẻ người phương Đông này chính là Tướng quân của biên giới phía Bắc, Dương Thanh!
.