“Là tôi huyết đan bốn vân, phương pháp luyện chế viên đan dược này không phải đã thất truyền từ lâu rồi sao? Đây là đan dược tôi luyện huyết mạch đấy”.
“Huyết Đồng quả nhiên không hề đơn giản”.
“Xem viên đan dược mà hắn luyện ra có thể phát ra được mấy đạo đan hồn”, lúc này, tất cả mọi người đều hướng ánh mắt về phía này.
Vù!
Chỉ nghe thấy tôi huyết đan bốn vân khẽ rung lên, giáng bốn đạo đan hồn từ trên trời xuống.
“Là bốn đạo”, tiếng trầm trồ vang lên liên tiếp.
“Còn nhiều hơn Huyền Nữ một đạo”.
“Nói vậy thì Huyền Nữ đã bại dưới tay Huyết Đồng rồi? Nói vậy thì Huyết Đồng chính là đan khôi của đại hội đấu đan năm nay rồi”.
“Đan Thần, Đan Vương, Đan Thành, truyền nhân của Đan Phủ lại bại dưới tay luyện đan sư của Thị Huyết Điện, đúng là sự sỉ nhục lớn”.
Trên vân đài, Huyền Nữ thẫn thờ nhìn vào viên tôi huyết đan bốn vân đang lơ lửng trong không trung, bốn đạo đan hồn đó thật sự choán mắt người nhìn khiến sắc mặt cô ta tái đi, sự cao ngạo của Huyền Nữ đã phải chịu đòn đả kích mà trước nay chưa từng có.
“Mình…mình bại rồi sao?”, Huyền Nữ há hốc miệng, bàn tay run rẩy nắm chặt lại, có lẽ vì dùng lực quá mạnh nên bàn tay đã chảy máu.