Cô cựa quậy, đôi mắt từ từ mở ra xung quanh tối đen, cô cố gắng ngồi dậy. Cô cố gắng nhìn rõ mọi thứ rồi bước tới màn cửa lớn kéo ra.
Bên ngoài trời đã tối, xung quanh ngôi nhà cây cối mọc um tùm có chút không giống khung cảnh xung quanh nhà cha cô lúc sáng.
Bỗng nhiên cửa phòng mở ra, căn phòng được người bên ngoài mở đèn trở nên sáng hơn.
– Thưa tiểu thư, mời tiểu thư xuống dùng buổi tối – vệ sĩ cung kính nói.
– Cha tôi có ở dưới không? Tôi muốn nói chuyện với ông ấy – cô nói.
– Thưa tiểu thư ông chủ vẫn ở lại biệt thự – vệ sĩ trả lời.
” Vẫn ở lại biệt thự? Là có ý gì đây? Chẳng lẽ ông ta giam mình ở nơi khác? “
Cô đi xuống lầu vệ sĩ theo sau, cô muốn biết bản thân đang ở đâu.
Cô xuống đến phòng khách, không gian xác thực là không giống phòng khách tại biệt thự của cha cô.
– Tiểu thư phòng bếp bên này – vệ sĩ lên tiếng.
– Các người đang giam tôi ở đâu? – cô hỏi.
– Tiểu thư chúng tôi theo yêu cầu của ông chủ đưa cô đến đây, đây là nhà riêng của ông bà chủ ở cách xa thành phố – vệ sĩ trả lời.
– Tôi muốn rời khỏi đây – cô yêu cầu.
– Tiểu thư mong cô hiểu chúng tôi không thể đáp ứng yêu cầu này của cô – vệ sĩ đáp.
Cô nhắm mắt cuộn tròn tay kìm chế sự bất mãn của mình, cô chỉ có một mình tất nhiên sẽ không thể đấu lại đám vệ sĩ to lớn này, nên cô phải nhẫn nhịn để tìm cơ hội bỏ trốn.
_____________________
Ở tại nhà riêng của cô, An Huyệt đang rất lo lắng vì cô mãi vẫn chưa về, An Huyệt đành chạy sang nhà Lưu Vương Khải nhấn chuông.
– Lý Tiểu Sở sao cô không sang nấu ăn… –
Lưu Vương Khải cứ tưởng người nhấn chuông là cô nên chưa mở cửa đã tuông một tràn.
– Lưu Vương Khải à, Tiểu Sở chưa về nữa, em lo cậu ấy có chuyện – An Huyệt nói.
– Cô ấy đi đâu? – Lưu Vương Khải hỏi.
An Huyệt kể rõ đầu đuôi câu chuyện cho Lưu Vương Khải nghe, anh ta không khỏi cau mày.
– Xem ra có chuyện không ổn rồi, cô ấy không gọi điện về cho em nói bất cứ điều gì thật sao? – Lưu Vương Khải hỏi.
– Đúng vậy, cậu ấy không liên lạc với em – An Huyệt trả lời.
– Mau vào nhà anh, chúng ta gọi cho Lý Phong – Lưu Vương Khải nói.
Cả hai vào nhà, Lưu Vương Khải lấy điện thoại ra gọi cho Lý Phong.
– ‘ Alo, cậu gọi tôi có chuyện gì thế? ‘ – Lý Phong hỏi.
– Hôm nay cậu có về nhà không? – Lưu Vương Khải hỏi.
– ‘ Không có sao vậy? ‘ –
– Cậu mau về xem thử, không chừng em gái cậu xảy ra chuyện rồi –
– ‘ Sao chứ? Có chuyện gì với con bé? ‘ –
– Để An Huyệt thuật lại cho cậu nghe –
An Huyệt ngồi bên cạnh tiếp tục kể toàn bộ sự việc cho Lý Phong nghe.
– ‘ Để tớ về nhà tìm con bé, hai người cứ chờ điện thoại của tớ ‘ –
– Được –
Cả hai bên ngắt máy, An Huyệt vẫn không giấu nổi vẻ lo lắng trên gương mặt. Lưu Vương Khải ngồi trầm tư không nói gì, cả hai chỉ mong rằng cô không sao.