.Hàn Sâm nhăn nhó nói ra.Tần Huyên đi ở phía trước thiếu chút nữa đã phun ra một ngụm lão huyết, tuy cô cố nén không quay đầu lại, nhưng thân thể vẫn run rẩy không ngừng, đến khi tiến vào phòng chiến đấu, Tần Huyên mới cắn răng nghiến lợi nhét bộ chiến đấu phục và dụng cụ bảo hộ vào tay Hàn Sâm, hận đến nghiến răng thốt ra hai chữ:- Mặc vào.Hàn Sâm lập tức cảm giác được đại sự không ổn, trước kia Tần Huyên chỉ bảo hắn mặc chiến đấu phục, không bảo hắn mang dụng cụ bảo hộ, giờ lại để cho hắn mang dụng cụ bảo hộ, rõ ràng là muốn ra độc thủ.Hàn Sâm quay người muốn chạy, nhưng Tần Huyên đã nhìn thấu tâm tư Hàn Sâm, chớp mắt liền xuất hiện ở trước cửa phòng chiến đấu, bộp một tiếng khóa cửa lại.- Tần trạm trưởng, cô đừng như vậy, chúng ta có gì từ từ nói, lớn tuổi một chút cũng không phải không thể thương lượng được, tôi thấy rất tốt, nếu không bây giờ chị theo tôi về nhà gặp mẹ của tôi.
.
.chị đừng tới đây.
.
tới nữa tôi sẽ la lên đấy.
.
.Hàn Sâm liên tiếp lui về phía sau, mà Tần Huyên lại hận tới nghiến răng, xoa xoa tay từng bước một đi về phía Hàn Sâm.- Tôi đánh chết cậu!Tần Huyên giơ nắm tay trắng nõn lên, trực tiếp đấm một quyền tới Hàn Sâm.Lần này Tần Huyên thật sự giận, cô vất vả lắm mới thuyết phục được Dương Mạn Lệ đồng ý để Hàn Sâm gia nhập thần xạ tổ, không nghĩ tới mấy ngày nay Hàn Sâm lại chơi trò mất tích, cô sao có thể không giận được.Hàn Sâm rõ ràng cảm thấy được áp lực lớn hơn bình thường, mới ngăn cản được hai quyền đã cảm giác cánh tay mình run lên, giống như không nhấc lên nổi nữa.Đúng lúc Tần Huyên chuẩn bị giáo huấn Hàn Sâm một trận, máy truyền tin trong chiến đấu phục đột nhiên hiện lên hình ảnh Dương Mạn Lệ.- Tần trạm trưởng, người của tập đoàn Tinh Vũ đến rồi, muốn thương nghị với chúng ta chuyện săn giết sinh vật thần huyết.Dương Mạn Lệ nói.- Được, trước dẫn bọn họ tới phòng họp đi.Lúc này Tần Huyên mới dừng tay lại, hung hăng trợn mắt nhìn Hàn Sâm.- Tần trạm trưởng, chúng ta còn phải hợp tác với tập đoàn Tinh Vũ?Vẻ mặt Hàn Sâm cổ quái hỏi.- Cậu không biết sao? Thần Thiên Tử chính là công tử nhà chủ tịch tập đoàn Tinh Vũ.Tần Huyên mặt không biểu tình đáp một câu, sau đó lại nói với Hàn Sâm:- Tự cậu suy nghĩ đi, tôi cho cậu gia nhập thần xạ tổ, với cậu rốt cuộc là tốt hay là xấu.- Không cần suy nghĩ, sao tôi có thể cô phụ dụng tâm lương khổ của Tần trạm trưởng ngài, tôi phải đi gia nhập thần xạ tổ đây, sau này ngài đừng có chặn đường tôi nữa đấy.Hàn Sâm nói với vẻ mặt đau khổ.- Hừ, cậu hiểu được là tốt, câu không phải thiếu gia nhà có tiền, không đến trường quân đội thì sau này có tiền đồ gì?Tần Huyên lại giáo dục Hàn Sâm vài câu, sau đó mới rời khỏi phòng chiến đấu, trước khi đi còn an bài một tên vệ binh dẫn Hàn Sâm tới chỗ Dương Mạn Lệ báo danh.Hàn Sâm sở dĩ đột nhiên thay đổi chủ ý, đương nhiên là bởi vì biết Thần Thiên Tử là thiếu gia tập đoàn Tinh Vũ, mà Tần Huyên lại có hợp tác với Thần Thiên Tử, có lẽ mượn mối liên hệ này, biết đâu lại có thể tra ra nội tình lúc trước tập đoàn Tinh Vũ thu mua công ty Hàn gia.Vệ binh dẫn Hàn Sâm tới trước một phòng làm việc, Hàn Sâm gõ cửa đi vào, phát hiện một phụ nữ vừa rồi xuất hiện trong máy truyền tin đang ngồi ở phía sau bàn làm việc, gương mặt lạnh lùng nhìn hắn.- Tần trạm trưởng bảo tôi đến tìm ngài báo danh.Hàn Sâm khách khí nói.- Điền tờ khai này đi.Dương Mạn Lệ mặt không đổi sắc rút ra một tờ khai đưa cho Hàn Sâm.Hàn Sâm nhận lấy nhìn xem, đều là kiểu kê khai tính danh, địa chỉ, dãy số máy truyền tin vân vân, sau khi điền xong hắn trả lại bản khai cho Dương Mạn Lệ.- Cậu có thể đi về, buổi sáng ngày mai đúng sáu giờ tập hợp ở trại huấn luyện thần xạ tổ ở thế giới Tí Hộ Sở, nhớ kỹ, tôi không thích người trễ hẹn, đây là cơ hội cuối cùng của cậu.Ấn tượng của Dương Mạn Lệ với Hàn Sâm phi thường không tốt, đặc biệt là sau khi Hàn Sâm không tới thần xạ tổ báo danh, ấn tượng của cô đối với Hàn Sâm đã càng thêm ác liệt..