Anh đem mấy bức ảnh chụp này cho Dư Tư Nhạc xem.
Trên màn hình một nam một nữ ôm ấp cùng nhau, hai cơ thể lõa lồ kề sát vào nhau. Làm cho người ta có cảm giác, chính là hai người đang ì ạch trên giường. Người đàn ông đưa lưng về phía màn hình, không chụp đến gò má. Mà cô gái thì mồ hôi đầm đìa trên mặ, góc chụp rất đúng.
Du Lăng Thần chụp tất cả năm bức ảnh.
Mỗi một bức ảnh đều không cần góc độ chụp.
“Du Lăng Thần! Anh….Anh là cầm thú…khốn nạn.” Hiệu lực của thuốc phát tác làm hại Khưu Mẫn nói chuyện không trôi chảy, cả người bị lửa dục quấn lấy, khó chịu ôm chăn run rẩy.
“Khốn nạn? Cô mới là khốn nạn.”
Trong lòng Dư Tư Nhạc thầm mắng.
“Khưu Mẫn, cô rất thích tính kế người sao? Cảm giác bị té ngã như thế nào?” Giọng nói Du Lăng Thần vĩnh viễn đều là lãnh đạm không thay đổi, trong lời nói vô liêm sỉ ý tứ hàm súc rất rõ ràng: “Kế hoạch của cô rất hoàn mỹ, biết tôi sẽ không so đo và gây chuyện xấu với cô, vì quyền lợi phim truyền hình trong tương lai, đề cao sự nổi tiếng. Nhưng mà cô đã làm sai một việc.”
Anh bước từng bước đi đến bên giường lớn, động tác không một chút thương hương tiếc ngọc, tay giật mạnh, đem sợi dây chuyền trên cổ cô ta xuống: “Tôi rất hận người nào chạm vào điểm quan trọng của tôi.”
Mà điểm quan trọng này, rốt cuộc là cái gì, Du Lăng Thần không nói ra miệng. Làm Dư Tư Nhạc suy nghĩ nát óc, cũng không ra đáp án.
“Tôi đã ký hợp tác với công ty ngôi sao, ảnh chụp truyền ra ngoài, anh sẽ tổn thất nghiêm trọng.” Coi như Khưu Mẫn còn chút lý trí, lúc này có thể tỉnh táo đàm phán với Du Lăng Thần.
Khóe miệng Du Lăng Thần nhếch lên một tia cười lạnh: “Phim còn chưa có chụp ảnh, tôi nhiều lắm chi tổn thất vài điều thôi, nhưng còn cô lại……”
Một khi ảnh chụp truyền trên mạng internet, hình tương Khưu Mẫn sẽ chìm xuống vực sâu, từ nay về sau, không có công ty nào dám mướn cô ta.
Khưu Mẫn cũng biết, hình tượng của người nghệ sĩ quan trọng biết bao, một gương mặt tái nhợt không chút huyết sắc. Trong lòng càng ngày càng hoảng hốt, càng ngày càng loạn, cô ta từ trên giường bò đến trước mặt Du Lăng Thần, nắm tay anh, nói; “Du thiếu, anh tha cho tôi đi…Tôi biết sai rồi, anh ngàn lần đừng đem ảnh chụp truyền ra ngoài. Cho dù anh bảo tôi làm cái gì, tôi cũng đều đồng ý! Đừng hủy tôi…….Đừng hủy tôi!”
Bộ dáng Khưu Mẫn có chút đáng thương, nước mắt không ngừng chảy dài
Lần này cô ta khóc khác với lần trước, trên mặt mang theo sợ hãi và sợ hãi, vẻ mặt này chỉ bằng kỹ thuật diễn, có hóa trang cũng không được.
“Nhưng mà đã muộn rồi.” Du Lăng Thần nhẹ nhàng phất tay cô ta ra, trong giọng nói mang theo một chút tiếc hận, hoặc là một tia đồng tình.
Anh muốn, chưa bao giờ xin lỗi.
Trong lòng Dư Tư Nhạc đồng tình với cô ta, sẽ không cầu tình vì cô ta, càng sẽ không nói anh hai bỏ qua cho cô ta. Tâm tình cua cô bây giờ, có thể lý giải “nước mắt cá sấu”, chỉ là đồng tình thôi.
Bóng đêm thật tối, đen còn đơn thuần hơn so với màu mực. Buổi tối trên bầu trời, không có ngôi sao, cũng không có ánh trăng, chúng nó như trốn đi, đang trốn tránh cái gì.
“Tiểu Nhạc, chúng ta về nhà.” Tay Du Lăng Thần khoát trên vai Dư Tư Nhạc, nét lạnh lẽo trên mặt dần dần rút đi.
Dư Tư Nhạc gật đầu, cất bước đi ra ngoài.
Bóng dáng hai người dần dần rời khỏi phòng này.
Phía sau, cô gái ngồi trong phòng bi thương khóc lóc.
…………………………
Sáng sớm hôm sau, đầu đề trang giải trí của các Tòa soạn Báo Lớn, tất cả đều là ảnh chụp của Khưu Mẫn.
“Khi ngôi sao Khưu Mẫn mướn phòng, hình ảnh riêng tư bị truyền ra….”
“Tình cảm ngôi sao mãnh liệt, có thể so sánh với diễn viên phim AV….”
‘Công ty ngôi sao và Khưu Mẫn hủy bỏ hiệp ước, trong một đêm Khưu Mẫn đã thân bại danh liệt……”
…………………………
Các loại tin tức giống như nước vỡ đê, muốn ngừng cũng không ngừng được.