– Đúng rồi, hắn một mực luận bàn, không dốc toàn lực. Chính là muốn giữ thể diện Mông Nguyên Quốc ta.
Phát hiện ra điều này, nhất thời khiến Tiểu Tiễn Thần tiết khí. Trong nháy mắt, ý chiến đấu hầu như không còn, hơn nữa cũng không muốn đánh tiếp.
– Ta đã kiệt lực, xin nhận thua. Ta không phải đối thủ của huynh.
Thân hình hắn vọt lên, nhảy khỏi vòng chiến, lớn tiếng nói.
– Thật không ngờ, cuối cùng Tiểu Tiễn Thần lại kiệt lực chịu thua.
– Chuyện này cũng là điều tất yếu. Song phương tấn công hung mãnh như vậy, yêu nguyên của yêu vật và linh quang trong cơ thể đều gánh vác hết sức nậng nề.
– Yêu vật ẩn thân của Sở Vân thật lợi hại. Khiến cho Tiểu Tiễn Thần phải vận dụng thân pháp tuyệt thế mới tránh né được, thể lực tiêu hao quá nhiều. Sau cùng ảnh hưởng tới chiến cuộc.
Rất nhiều người ở ngoài tiếc nuối cho Tiểu Tiễn Thần, còn những người Thư gia lại vô cùng phấn khởi. Tất nhiên có rất nhiều người trong các thế lực Thiết gia, Mà gia, Vệ gia hiện lên vẻ mặt âm trầm.
Bọn họ hy vọng Sở Vân sẽ bị đánh bại, khiến cho uy thế của Sở Vân bị mất đi. Thế nhưng ông trời không chiều theo ý người, Sở Vân đã thắng.
– Sở Vân đã đánh thắng Tiểu Tiễn Thần, trong những người trẻ tuổi hiện giờ chỉ còn Ngọc Thư Sinh là có khả năng đấu lại hắn! Bây giờ, trên khối Chư Tinh Quần Đảo này rõ ràng cũng xuất hiện một thiếu niên chiếm cứ vị trí đỉnh phong tại Tinh Châu.
Có ngoại nhân than thở. Chư Tinh Quần Đảo nhiều năm chiến tranh, tài nguyên bị hảo tồn vô cùng nghiêm trọng. Hơn mười vạn năm nay không có xuất hiện thiếu niên ưu tú như vậy.
– Thiếu đảo chủ của chúng ta quả thực quá lợi hại. Các ngươi nhìn xem, ngay cả Tiểu Tiễn Thần cũng không phải đối thủ của Sở Vân thiếu chủ, phải chuốc lấy thất bại.
Mỗi người Thư gia đảo đều ngẩng cao đầu ườn ngực liếc mắt nhìn khắp nơi, tràn ngập cảm giác tự hào.
– Trước kia bại dưới tay Tiểu Bá Vương, cũng không phải chuyện đáng hổ thẹn.
Ngay cả người Viêm gia cũng gật đầu tán thưởng. Sau khi Thư gia thu phục, dựa vào mánh khóe của Nhan Khuyết, dần dần bọn họ cũng đã dung nhập vào Thư gia.
– Có thể nói Sở Vân đã trở về. Vậy phải làm gì cho phải? Thư gia giống như mành hổ đang nằm bên cạnh, Thư Thiên Hào và Hoàng Hiếu tạo áp lực rất lớn lên chúng ta. Mà bây giờ ngay cả Sở Vân cũng đã trở về.
Rất nhiều gia đảo thế lực lân cận Thư gia đảo đều vô cùng lo lắng, trên mặt hiện rõ vẻ u sầu.
Sở Vân có trong tay năm yêu vật có chiến lực cấp Linh Yêu, tu vi đã đạt cấp đỉnh phong. Tạo nên tầm ảnh hưởng vô cùng lớn trên Chư Tinh Quần Đảo.
Trận chiến của những thiên tài trong quần đảo rốt cục cũng đã kết thúc. Khiến các thế lực ôm mối lo trong lòng.
– Tiểu Tiễn Thần đừng vội, hãy đến phủ viện của ta uống vài chén rượu.
Cuộc chiến đã khép lại, Sở Vân trực tiếp mời Tiểu Tiễn Thần ở lại.
Vương tử Mông Nguyên cười đắng ngắt nói:
– Trước mặt Tiểu Bá Vương, ta sao dám nhận là Tiểu Tiễn Thần? Ta họ Mông tên Phi, sau này Tiểu Bá Vương hãy gọi ta bằng tên này.
Trận chiến vừa rồi Sở Vân đã khiến hắn mất hết ngạo khí, lúc này ngữ khí có phần thành khẩn hơn trước.
Bỗng nhiên Sở Vân nảy sinh hảo cảm. Hết thảy nhân vật có tài đều cậy tài khinh người, tích cách không cam lòng chịu thất bại. Thế nhưng Tiểu Tiễn Thần này thất bại mà lòng dạ trống trải. Lập tức nói:
– Mông huynh cũng đừng gọi ta là Tiểu Bá Vương, lần này ta mang đến một chút rượu ngon, chúng ta nhất định phải uống cùng nhau một trận.
– Ha ha, được! Ngay cả Sở huynh cũng cho là rượu ngon, Mông Phi ta nhất định phải nếm thử. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Vương Tử Mông Nguyên ngửa mặt lên trời cười lớn, kỳ thực hắn cũng không giữ được bình tĩnh.
Tuy rằng hắn là Vương Tử nhỏ tuổi nhất trong các Vương Tử, thế nhưng tuổi trẻ thông mình, tư chất phi phàm. Cho nên hắn chính là thiên tài gây sự chú ý và được kỳ vọng nhất Mông Nguyên Quốc.
Từ nhỏ đến lớn, khi giao thủ với bạn bè cùng trang lứa hắn chưa bao giờ thất bại. Bây giờ thất bại dưới tay Sở Vân có thể nói là lần đầu tiên.
Mùi vị thất bại không hề dễ chịu, nhất là chủ động chịu thua, chấp nhận thất bại càng cảm thấy không sảng khoái.
Chương 429: Vương Tử Mông Nguyên muôn đâu rượu (thượng)
- Tháng 10 18, 2023
- 5:42 sáng