Điệu múa vừa rồi của nàng thật đẹp! Kỳ thật dù người chưa tới, nhưng Thần Thức đã đến. Đúng vậy, là Thần Thức, bởi vì chỉ có Thần Thức mới không dễ bị phát hiện, cũng có thể dò xét xa hơn. Vì muốn biết nàng có còn chờ hắn không, hắn cũng không để ý tiêu hao của mình.
Sau đó, từ Thần Thức cảm giác được, hắn cảm nhận được điệu múa động lòng người kia, dường như toàn bộ không gian đều bị lôi kéo vào điệu múa.
Cảm nhận này làm hắn mê say, thậm chí không có ẩn giấu khí tức sắc bén của Kim Bằng Biến.
Rốt cuộc cũng đứng trước mặt nàng, nhìn dung nhan tuyệt mỹ kia, lại thêm khí chất thanh lệ thoát tục, một ngày một đêm phi hành đều đáng giá.
“Ừm, có chút xa, vẫn tốt. Bởi vì có một số việc chậm trễ nên đã để ngươi chờ lâu.” Tu La cố nén xúc động muốn ôm nàng vào lòng, nhẹ nhàng nói ra.
“Ngươi vất vả rồi.” Nhìn dáng vẻ phong trần mệt mỏi của hắn, oán khí trong lòng Mỹ công tử đã hoàn toàn biến mất. Nàng dù sao cũng chỉ đứng chờ hắn ở chỗ này, nhưng hắn lại phải đi một quãng đường rất xa để trở về, hắn mệt mỏi hơn nàng nhiều.
Nàng tò mò hỏi: “Ngươi sao biết ta ở chỗ này chờ ngươi?”
Tu La mỉm cười, nói: “Ta bố trí ở nơi này một pháp trận, nếu có người lưu lại chỗ này một thời gian đủ dài, ta ở nơi xa cũng có thể cảm ứng được. Cũng chỉ có ngươi ở chỗ này chờ ta, nhất là hai ngày liên tục đều cảm nhận được, nên ta biết ngươi đã xuất quan. Ngươi thay đổi khá nhiều a! Thực lực tăng cường không ít, bế quan đã hoàn toàn kết thúc rồi sao?”
Chỉ dùng Thần Thức quét qua, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được khí tức của nàng ngày càng ngưng tụ, tu vi cũng lắng đọng nhiều, mặc dù là cảnh giới Bát giai, nhưng đã là Bát giai đỉnh phong, hơn nữa còn đang cố ý áp chế, nếu không cũng đã có thể đột phá Cửu giai.
Mỹ công tử mới bao nhiêu tuổi? Khoảng mười sáu tuổi đã có tu vi Cửu giai, trong nhân loại tuyệt đối là cực kỳ hiếm thấy.
Đương nhiên là không tính Đường Tam. Không thể đánh giá hắn giống như hài tử mười mấy tuổi bình thường.
“Ừm, vẫn tốt. Bế quan vẫn chưa kết thúc. Ta được nghỉ ngơi giữa chừng một thời gian. Qua mấy ngày nữa sẽ phải tiếp nhận khảo nghiệm.”
“Khảo nghiệm? Khảo nghiệm gì?” Tu La lập tức khẩn trương hỏi.
Mỹ công tử nói: “Hẳn là khảo nghiệm gia tộc. Sau khi thông qua khảo nghiệm, bế quan cũng sẽ kết thúc.”
Tu La giật mình: “Ngươi sở dĩ một mực áp chế lực lượng, cũng là chờ khi thực hiện khảo nghiệm mới đột phá đi.”
“Đúng vậy, nhưng không phải ý của ta.” Mỹ công tử gật đầu nói.
Không phải nàng, tất nhiên sẽ là Khổng Tước Đại Yêu Vương. Xem ra phần khảo nghiệm này rất trọng yếu.
Quang mang lấp loé, trong tay Đường Tam xuất hiện hai kiện đồ vật. Hắn đưa nó cho Mỹ công tử, nói: “Hai món đồ này ta mới lấy được gần đây, ngươi cầm lấy. Khi ngươi thực hiện khảo nghiệm hẳn sẽ cần đến nó.”
Mỹ công tử nhìn hai đồ vật trong tay hắn, không khỏi lộ vẻ tò mò. Đó là một viên đá màu trắng sữa và một tấm gương nhỏ.
“Đây là cái gì?”
Tu La nói: “Viên đá kia tên là Vận Khí Chi Thạch, mang theo nó, nó sẽ mang lại vận may cho ngươi. Nó đến từ núi Thiên Hồ ở Tổ đình.”
“Đồ vật của Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng sao?” Mỹ công tử kinh ngạc nói.
Tu La gật đầu, “Đồ vật kia ngươi coi là vũ khí đi. Ta ở trên đó đã ghi lại một loại huyết mạch chi lực. Khi ngươi gặp nguy hiểm hãy dẫn động nó, năng lực ẩn chứa bên trong sẽ hiện ra, uy năng của nó không khác với cảnh giới của ngươi lắm. Bản thân ngươi am hiểu khống chế không gian, còn trận bàn này ghi lại huyết mạch chi lực của Thì Quang Ngạc, là khống chế thời gian. Khi phóng thích, trong vòng một phút ngươi có thể làm thời gian gia tốc hoặc thời gian chậm chạp. Thời gian cùng không gian phối hợp, đối với ngươi sẽ có trợ giúp không nhỏ.”
Mỹ công tử nhìn hai món đồ trong tay hắn, lại nhìn hắn, sau đó theo bản năng lùi về sau một bước, lắc đầu nói: “Cảm ơn ngươi, nhưng ta không thể nhận. Bọn nó đều quá trân quý. Ta không thể nhận đồ vật của ngươi.”
Tu La nói: “Giữa chúng ta còn phân gì chứ. Của ta cũng là của ngươi. Ngươi cứ cầm trước đi, coi như ta cho ngươi mượn. Chờ sau khi ngươi xuất quan thì trả lại cho ta.”
Mỹ công tử vẫn lắc đầu nói: “Sao có thể không phân được. Ta ngay cả dáng vẻ vốn có của ngươi cũng không biết, chúng ta kỳ thật gặp nhau cũng có mấy lần mà thôi. Ta cũng không biết rốt cuộc ngươi là ai, đến từ đâu, vì sao lại luôn giúp ta như vậy. Ta sao có thể hết lần này đến lần khác đều nhận sự trợ giúp của ngươi, ta không hồi báo được.”