“Em không mang theo.”
Lâm Vũ Chân cố ý hừ một tiếng: “Mang theo cũng không cho anh xeml”
Giang Ninh lại nằm xuống, thở dài.
“Làm gì vậy?”
Lâm Vũ Chân tức giận nói.
“Anh mong đợi mấy ngày mấy đêm, ăn không ngon ngủ không yên mới chờ đến hôm nay, sau đó em nói không mang theo.”
Giang Ninh lắc đầu, trên gương mặt đầy vẻ mất mát: “Anh cảm giác đời người đột nhiên mất hết ý nghĩa”
“Phì”
Lâm Vũ Chân không khỏi cười rộ lên, trừng mắt nhìn Giang Ninh rồi ghé sát tai hắn, hơi ngượng ngùng nói.
“Ai bảo anh cứ nói bậy! Có mang theo, có mang theo!
Cũng không biết anh có thích hay không”
Giọng cô càng nói càng nhỏ.
Lớn như vậy rồi nhưng cô cũng chưa từng mặc áo tắm.
Lâm Vũ Chân đương nhiên biết phụ nữ sẽ hấp dẫn tới mức nào khi mặc áo tắm sexy, nhưng cô thật sự chưa từng mặc qua.
“Thích!”
Giang Ninh vội vàng nói: “Chỉ cần em mặc, mặc gì cũng đẹp hết, mặc gì anh cũng thích hết!”
Anh nhìn Lâm Vũ Chân, trong đầu đã hiện ra dáng vẻ đáng yêu tinh nghịch của Lâm Vũ Chân khi mặc bikini.
“Không được, để người khác thấy thì làm thế nào?”
Trong lòng Giang Ninh nghĩ, đợi lát nữa sẽ tự mình xem, xem xong lại bảo Lâm Vũ Chân thay ra.
Bắt đầu quay phim!
Giang Ninh vẫn vừa nằm vừa uống, cũng không ngẩng đầu, không hề nhìn Diệp Khinh Vũ.
Ngược lại Lâm Vũ Chân đứng ở bên cạnh studio nhìn, trong mắt cũng đầy ánh sao rồi.
Không thể không nói, dáng người Diệp Khinh Vũ quá tuyệt vời, có thể trở thành ngôi sao ca nhạc nổi tiếng không chỉ người đẹp hát hay, còn có dáng người quyến rũ như vậy.
Khí chất của cô ấy hoàn toàn phù hợp với mỹ phẩm mới được đưa ra của tập đoàn Lâm thị!
“Tốt! Tốt!”
Hoàng Phương vỗ tay: “Rất tốt! Quá hoàn hảo!”
Vì theo đuổi hiệu quả tốt nhất, cho dù Hoàng Phương nói hiệu quả đã thật sự không tệ, nhưng Diệp Khinh Vũ vẫn yêu cầu quay lại, mãi đến khi không thể soi mói, tất cả mọi người nhất trí cảm thấy đã không có cách nào.
quay tốt hơn, lúc này mới kết thúc công việc quay phim.
Bọn họ có thể chắc chắn, chờ quảng cáo này được công bố, chắc chắn sẽ tạo ra một cơn sốt mới!
Tập đoàn Lâm thị cũng mượn sản phẩm mới mà chiếm được chút thị trường ở khu đông nam.
“Giang Ninh!”
Lâm Vũ Chân gọi lên một tiếng nhưng không thấy Giang Ninh có phản ứng gì: “Người này sẽ không phải là ngủ mất rồi chứ?”
Mấy nhân viên xung quanh nghe vậy, trong lòng âm thầm bội phục, không hổ danh là anh Ninh!
Diệp Khinh Vũ ngôi sao lớn như vậy, người đẹp như vậy ở bên này quay quảng cáo vậy mà anh cũng có thể ngủ được.
Không thấy mắt của mấy người của studio phía xa đều mở to, nhìn chằm chăm sang bên này, làm cho người mẫu mà bọn họ dẫn tới hết sức tức giận, cũng có mấy người tủi thân kêu không quay nữa đấy.
“Xong rồi à?”
Giang Ninh nhấc kính râm lên, mơ mơ màng màng dụi mắt.
Anh thật sự ngủ quên mất.
“Ừ, bọn em chơi ở bãi biển này một lát nhé? Chúng ta đi thay áo tắm đi”
Nói xong, hai người Lâm Vũ Chân và Diệp Khinh Vũ nắm tay nhau đi vào phòng thay quần áo.
Giang Ninh lập tức lấy lại tinh thần.
Trong đầu anh không ngừng suy nghĩ, Lâm Vũ Chân sẽ mặc kiểu gì đây, là bikini à?
Cửa phòng thay quần áo nhanh chóng được mở ra, Lâm Vũ Chân và Diệp Khinh Vũ cùng đi ra.
Diệp Khinh Vũ mặc chính là bikini!
Cô ấy là ngôi sao lớn lại dám công khai mặc bikini ở trong trường hợp này à?
Đùa kiểu gì vậy!
Vương Vĩ và thợ trang điểm đứng ở bên cạnh sợ tới mức suýt nữa đánh rơi chai nước khoáng trong tay. Nếu lúc này mà bị đám săn ảnh chụp tới, ngày mai khẳng định sẽ lên trang đầu mất.
Mà so sánh với cô ấy, Lâm Vũ Chân ăn mặc vô cùng bảo.
thủ.
Ngoại trừ cánh tay và cảng chân, những chỗ khác đều bị che kín.
Giang Ninh ngơ ngác nhìn Lâm Vũ Chân, trong mắt chỉ có cô, thậm chí còn không nhìn Diệp Khinh Vũ.
“Vũ Chân, cậu nhìn ánh mắt của anh ấy kìa”
Diệp Khinh Vũ khẽ nói: “Lúc này cậu tin chưa, trong mắt của anh ấy vĩnh viễn cũng chỉ có cậu, còn cần mình tới thăm dò giúp cậu nữa không?”
“Cậu không sợ mình thăm dò một lần xong liền bắt cóc anh ấy à?”
Lâm Vũ Chân đỏ mặt, khẽ cắn môi: “Cậu sẽ không bắt nạt mình đâu.”
Diệp Khinh Vũ mỉm cười: “Được rồi, mình phải thay ra đây. Nếu không để đám săn ảnh chụp được thì sẽ gặp rắc rối mất.”
Cô ấy thấy Vương Vĩ và thợ trang điểm đã chạy vội tới, cũng không cần bọn họ nhắc nhở đã xoay người quay vào phòng thay quần áo. Từ lúc đi ra đến khi lại đi vào cũng chỉ có mấy giây, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.
Mà Lâm Vũ Chân thấy ánh mắt Giang Ninh nhìn chăm chú thì chậm rãi đi qua.
Cô mặc thế này thật sự không giống như áo bơi, còn không bằng cô mặc váy đâu.
“Đẹp, đẹp không?”
“Đẹp”
Giang Ninh khẽ gật đầu: “Nhưng vợ à, em tính lặn xuống biển sao?”