Mà Yến Bắc Hồng thấy nhân mã hai bên xông ra cũng chạy theo, đại đao trong tay múa may vù vù, khiến cho Miêu Nghị không biết nói gì.
Đã kết thúc lại phát sinh chuyện như vậy, tu sĩ những nước khác ngơ ngác nhìn nhau, đừng cuốn chúng ta vào trận chiến tiếp tục nữa…
Vật cỡi Hắc Vô Nhai rõ ràng mạnh hơn long câu ma tu nổi điên kia, hai bên vừa giao phong với nhau, ác lang ba mắt kia đột nhiên há miệng cắn trúng vào bụng long câu ma tu, nhất thời máu tươi đầm đìa.
Long câu ngã ầm xuống đất, ma tu kia lập tức bị một thương Hắc Vô Nhai thuận thế chấn bay ra ngoài.
Vân Phi Dương phía sau xông tới nhanh chóng xuất thương, giao phong với Hắc Vô Nhai. Vật cỡi của hai người một dùng răng cắn, một dùng sừng nhọn húc, hai người nhanh chóng lướt sát qua nhau.
Vân Phi Dương chạy qua nhanh chóng phóng về phía tên ma tu rơi xuống đất đã tỉnh táo lại, kéo ra phía sau mình.
Không có biện pháp, lúc này Hắc Vô Nhai ra mặt cho tu sĩ Quỷ Quốc. Vân Phi Dương cũng sẽ không nhìn tu sĩ Ma Quốc mình thua thiệt, cũng như lúc trước Nguyệt Dao cứu bọn Cổ Tam Chính dưới tay Bạch Tử Lương.
Hắc Vô Nhai lướt qua Vân Phi Dương, đơn thương độc mã đánh tới đám tu sĩ Ma Quốc đang xông tới, muốn giết mấy tu sĩ Ma Quốc cho phe Quỷ Quốc hả giận.
Ác lang ba mắt mà y cỡi thật sự là lợi hại, cắn xé lung tung, giúp Hắc Vô Nhai đánh cho chúng tu sĩ Ma Quốc tơi bời.
Hắc Vô Nhai vốn đang chờ cơ hội giết chết vài tên cho hả giận, thình lình bên cạnh có một thanh đại đao chém tới, thế đao như điên cuồng khiến cho Hắc Vô Nhai phải giật mình kinh hãi, không cẩn thận thiếu chút nữa bị một đao đối phương giết chết. Thật may là ác lang ba mắt dũng mãnh táp một cái giải vây cho chủ nhân.
Người tới không ai xa lạ, chính là Yến Bắc Hồng.
Thế nhưng tu vi Yến Bắc Hồng không bằng người ta, hơn nữa vũ khí và chiến giáp trên người lại không thể giảm bớt lực đạo như Miêu Nghị, ít nhiều có chút thua thiệt. Bất quá may nhờ liều mạng đao pháp tinh diệu vô cùng, ép Hắc Vô Nhai khắp nơi chỉ có thể phòng thủ, không để cho Hắc Vô Nhai có cơ hội quay đầu lại hạ sát thủ với Vân Phi Dương đã rời vật cỡi xuống đất cứu tên ma tu nổi điên kia.
Hai người lại quấn lấy nhau chiến đấu kịch liệt, tuy Hắc Vô Nhai có ác lang ba mắt tương trợ lại không cách nào chiếm được thượng phong.
Người xem cuộc chiến cảm thấy kinh ngạc, thầm nghĩ người kia là ai, liều mạng khiến cho bằng vào thực lực Hắc Vô Nhai cộng thêm có ác lang ba mắt tương trợ lại không thể đánh thắng?!
Yến Bắc Hồng cũng đau đầu vì ác lang kia, bộ lông ác lang ba mắt mềm dẻo vô cùng, y chém nó mười mấy đao lại không cách nào đả thương được nó mảy may, ngược lại nhiều lần ép y luống cuống tay chân.
Bên kia Vân Phi Dương nhanh chóng ngăn trở thủ hạ của Hắc Vô Nhai, không để cho thủ hạ đối phương hạ thủ thủ hạ của mình. Hai bên đều hết sức cứng rắn nhưng lại không dùng tới pháp bảo, không ai muốn cúi đầu yếu thế trước đối phương.
Miêu Nghị xem cuộc chiến thấy Yến Bắc Hồng dần dần thua thiệt, ngồi không yên, cởi một cái bao sau lưng ném về phía sau cho Triệu Phi, dang rộng hai tay, sương mù đen chụp vào thân thể, cả người và Hắc Thán khoác giáp, Nghịch Lân thương nơi tay.
Nguyệt Dao kinh hãi quát lớn:
– Ngươi muốn làm gì?
Hắc Thán đã giống như mũi tên rời cung xông ra ngoài, Miêu Nghị cầm thương xông về phía Hắc Vô Nhai và Yến Bắc Hồng đang giao chiến, cấp tốc giải vây cho Yến Bắc Hồng, gầm lên một tiếng:
– Yến Bắc Hồng ở chỗ này!
Mọi người xem cuộc chiến xôn xao, lần này làm cho một đám lớn sát thần xuất hiện, đây là muốn giết Hắc Vô Nhai sao?
Hắc Vô Nhai liếc nhìn một cái giật mình, vì sao tên kia cũng xông ra… Hỏng bét, quên mất tên kia vốn trước đây ở trận doanh Ma Quốc.
Bọn Triệu Phi cũng giật mình, Ma Quốc và Quỷ Quốc đánh nhau, lão đệ ngươi nhúng tay vào làm gì…
Nhưng bọn họ thấy Miêu Nghị khoác giáp cũng lập tức khoác giáp theo, chỉ thấy Triệu Phi nhanh chóng đeo bao lên lưng mình, múa may phương thiên họa kích xông ra ngoài theo Miêu Nghị.
—————