Lại qua thêm mấy ngày, Đế Nguyên Quân dẫn theo Lâm Tuyết Nhi tìm kiếm ở khắp nơi và thu được gần ba mươi gốc linh dược Huyền cấp linh dược các loại, trong số đó có hai gốc Địa cấp hạ phẩm.
Tuy vẫn chưa tìm kiếm hết nhưng Đế Nguyên Quân lúc này đã cảm ứng được có người vừa đặt chân vào huyễn thuật và sau đó là những người khác tiến vào.
Kéo tay Lâm Tuyết Nhi đi về phía căn phòng trung tâm, Đế Nguyên Quân lên tiếng.
“Ta không thể ở lại lâu hơn được nữa nên phải đi lên thôi? Ta vừa cảm nhận được hàng trăm người đặt chân vào huyễn cảnh nên chắc họ đã phát hiện được chuyện gì đó rồi”. Được cop? tại + ? ??????YỆN﹒v? +
Lâm Tuyết Nhi vừa leo lên vừa lên tiếng đáp lời.
“Nhanh như vậy sao? Chỉ mới mấy ngày thôi mà?”
“Ngươi không cần lo lắng? Những người đó muốn phá được huyễn cảnh và tìm kiếm hết cơ duyên nên ta sẽ có thêm chút thời gian ở tầng thứ ba”.
Đế Nguyên Quân thở dài một hơi rồi lên tiếng.
“Sớm muộn gì thì ta cũng sẽ phải đối mặt với những người đó nên chuyện cấp thiết bây giờ là phải tìm kiếm cơ duyên trước và đột phá cảnh giới càng sớm càng tốt. Chỉ có đi trước họ một bước thì ta mới có thể thoát được những rắc rối không đáng có”.
Ngay khi vừa đặt chân lên tầng ba, cả hai người bị một đợt sóng linh khí từ nơi sâu thẳm thổi tới và bị đẩy lùi ra sau mấy bước. Tuy sóng linh khí này không gây bất cứ trở ngại nào và bù lại là một cảm giác mát mẻ, sảng khoái vô cùng.
Đưa tay lên cảm nhận nồng độ linh khí nồng đậm, Đế Nguyên Quân vẻ mặt hiện lên sự kinh ngạc thốt ra.
“Đây mới chỉ là tầng thứ ba mà linh khí đã nồng đậm như thế này rồi? Vậy nếu như đi lên những tầng cao hơn nữa thì linh khí sẽ còn nồng đậm đến mức nào nữa?”
“Thật là thoải mái?”
Lâm Tuyết Nhi hai mắt từ từ nhắm chặt lại sau đó hít vào một hơi thật sâu rồi thở ra, cô lúc này giống như đã gạt bỏ đi hết những suy nghĩ ở trong đầu và thả mình vào cảm giác dễ chịu trông tận hưởng vô cùng.
“Đây là lần đầu tiên ta cảm nhận được linh khí nồng đậm như thế này? Nếu như có thể bế quan ở đây mười năm thì ta chắc chắn sẽ đột phá Tinh Cực cảnh mà không cần bất cứ cơ duyên nào cả?”
“Linh khí ở nơi này rất nồng đậm nhưng để đột phá Tinh Cực cảnh mà cần phải tốn mười năm thì lâu quá, ta đây thì muốn ngươi đột phá sớm hơn nữa?”
Đế Nguyên Quân nở một nụ cười nhẹ rồi lắc đầu, đáp.
“Dựa vào thiên phú của ngươi hiện tại thì chuyện này rất có thể nhưng đối với ta thì không dễ dàng như vậy. Đối với ta thì chỉ dựa vào linh khí không thôi thì con đường đột phá sẽ rất xa vời nên cần phải có cơ duyên theo cùng”.
“Vì sau này sẽ còn gặp và phải tranh đoạt rất nhiều lần nhưng với thực lực của ta thì không thể được. Chính vì thế nên ngươi chính là người phải đứng ra và ta chỉ là người phụ trợ mà thôi”.
Lâm Tuyết Nhi nghe thấy vậy thì bất giác nở một nụ cười nhẹ, cô đặt tay lên vai hắn rồi vỗ nhẹ một vài cái và nói với giọng điệu đầy sự tự tin.
“Ngươi yên tâm, ta sau này chắc chắn sẽ bảo vệ ngươi?”
“Ta cũng mong là vậy?”
Đế Nguyên Quân gật đầu.
“Thời gian cũng không còn sớm nữa, ta bắt đầu đi thôi. Nhưng trước lúc đó thì ta cần phải đảm bảo an toàn thêm một chút”.
Quay người, Đế Nguyên Quân đưa tay kết ấn ở trước ngực rồi vung mạnh tay đánh ra một đạo chân nguyên phong bế lối đi rồi lên tiếng.
“Bây giờ ta có thể an tâm hơn một chút rồi, khi nào những người đó đi lên thì ta sẽ cảm ứng được”.
“Còn bây giờ thì đi thôi”.