Đám Oán Hận Khô Ma giơ binh khí lên nghênh đón địch.
Cố Thanh Sơn hóa thành một đạo kiếm quang xanh nhạt khổng lồ, xông thẳng vào bên trong đám Oán Hận Khô Ma.
Kiếm quang giao nhau với binh khí của đám oán hận khô ma.
Chỉ thấy kiếm quang sáng chói xẹt qua không trung, bay đi ra rất xa.
Đám Oán Hận Khô Ma trước mặt kiếm quang giống như không tồn tai vậy, không hề ngăn cản được chút ánh sáng hay uy lực nào.
Đột nhiên tất cả Oán Hận Khô Ma đều phát ra những tiếng kêu kinh hãi.
Chúng đứng thẳng bất động giữa không trung, toàn thân nhanh chóng hóa thành sương bụi, đồng loạt rơi xuống đất.
Kiếm quang màu xanh nhạt cũng theo đó mà biến mất, thân hình của Cố Thanh Sơn và Địa kiếm liền hiện ra.
Gió thổi qua.
Hai mươi tên Oán Hận Khô Ma mang vương miện liền hóa làm tro bụi, tiêu tán trong gió.
Chỉ có còn sót lại vô số những điểm sáng, lẳng lặng bay múa vòng quanh Địa kiếm.
Tất cả điểm sáng đó, một nửa thì dần dần chui vào bên trong Địa kiếm, một nửa khác tức thì chui vào mi tâm của Cố Thanh Sơn.
Địa kiếm phát ra một tiếng kêu mãn nguyện.
“Câu thông hoàn tất.” Nó sử dụng ngữ khí trầm thấp nói.
“Lợi hại như vậy…” Cố Thanh Sơn nói.
“Ngay cả Thần Ma cấp thấp nhất cũng không phải, nên đương nhiên sẽ khó mà ngăn cản được sự liên thủ của ta và ngươi.” Địa kiếm trầm thấp nói.
Trên giao diện thao tác Chiến Thần, hồn lực tiêu hao đã ngừng lại.
Cả cuộc chiến tổng cộng mới dùng có 5 giây, cũng chính là 50 điểm hồn lực.
Mấy dòng nhắc nhở chiến đấu liền xuất hiện.
[Ngài và Địa kiếm chia đều chiến lợi phẩm thu được.] [Ngài đã lấy được 100 điểm hồn lực.] [Hồn lực còn lại: 4941.6/300.]Cái này quá là có lời rồi.
Nhưng mà Oán Hận Khô Ma với tư cách là Thần Ma, tại sao lại cho có ít hồn lực như vậy chứ?
Có lẽ do đoán được suy nghĩ của Cố Thanh Sơn, hệ thống Chiến Thần liền giải thích: “Những quái vật này mặc dù có được chút ít năng lực, nhưng chúng ngay cả Thần Ma cấp thấp nhất cũng không được tính.”
Bốn phía là một mảnh yên tĩnh.
Cố Thanh Sơn phát giác được sự khác thường liền ngẩng đầu nhìn về phía Bộ xương mặc áo bào đen.
Thần niệm của hắn vẫn một mực chú ý tới Bộ xương mặc áo bào đen, nhưng lại phát hiện ra là đối phương không có bất cứ động tĩnh gì.
Chỉ thấy Bộ xương mặc áo bào đen đờ đẫn đứng ở không trung.
Bộ xương mãi vẫn không nhúc nhích.
Bộ xương chậm rãi giơ tay lên, chỉ vào Cố Thanh Sơn: “Oán Hận Khô Ma của ta… Trả lại cho ta…”
Cố Thanh Sơn nghiêm mặt nói: “Thật xin lỗi, Oán Hận Khô Ma gì gì đó, ta không có trông thấy.”
Toàn thân Bộ xương mặc áo bào đen run lên.
Ông ta run rẩy đứng ở trong mưa gió, mặc cho nước mưa lạnh băng rơi mạnh vào sọ não, nhanh chóng bị xối cho ướt sũng.
Bộ xương khô mặc áo bào đen phải hít sâu mấy hơi, mới bình tĩnh trở lại.
Vì muốn chinh phục nhân gian, ông ta đã hoài tâm chuẩn bị xong ba ngàn chiêu địa sát, nhưng tất cả đều bị đối phương phá nát.
Bộ xương khô mặc áo bào đen cảm thấy hơi chóng mặt.
“Hủy Ma Khô của ta, đoạt mất báu vật của ta…”
Bộ xương khô mặc áo bào đen nghiến răng nghiến lợi nói.
Ông tay áo của ông ta chuyển động, cả người bay vút lên cao.
Như một bóng đen phiêu du trên không trung, Bộ xương khô mặc áo bào đen nhào đến.
“Ta muốn dùng chính tay mình giết ngươi!” Bộ xương khô mặc áo bào đen nói.
Cố Thanh Sơn thấp giọng hòi: “Có thể đối phó với ông ta không?”
“Đây chỉ là người chết bình thường, sức mạnh của ta vô dụng với ông ta.” Địa Kiếm nói.
“Người chết bình thường ư … được, để ta.” Cố Thanh Sơn nói.
Cố Thanh Sơn đổi danh hiệu Chiến Thần sang “Du Kích tướng quân”.
[Du Kích tướng quân, trang bị danh hiệu này, chuyển thành kí năng: Tấn công nhanh (trung cấp).] [Tấn công nhanh (trung cấp): tốc độ tấn công của người chơi năng 5%.]Hắn niệm quyết điều khiển kiếm.
Triều Âm kiếm xuất hiện bên cạnh hắn, phụ trách phòng thủ.