“Huyết Lang, nhận điện thoại chậm như vậy, lẽ nào anh không lo cho sự an toàn của em gái mình?”
Ở đầu bên kia của điện thoại là giọng nói của một người phụ nữ, còn mang theo chút trêu đùa.
“Ồ…cô biết thân phận của tôi, cô là ai? Lời này của cô là có ý gì?”
Cho dù biết em gái đã bị bắt cóc, nhưng Đông Phương Hạ vẫn vờ như không biết, bởi vì Tiểu Lâm và nhóm người Tây Môn Kiếm đã mai phục ở vùng ngoại ô phía bắc, Đông Phương Hạ không muốn để cho đám bắt cóc biết mình đã nhận được tin trước đó.
Đến phòng khách, Đông Phương Hạ đang định xuống lầu, đột nhiên nhìn thấy Trương Vũ Trạch vội vàng chạy đến.
“Huyết Lang, Tiểu Hàm bị bắt cóc rồi, tôi phải lập tức đi cứu em ấy!”
“Cái gì? Anh cũng nhận được điện thoại của đám bắt cóc rồi?”, Đông Phương Hạ nghi hoặc.
“Vừa nhận được, Trần Tư Kiệt gọi điện thoại đến, yêu cầu tôi đến biệt thự trên đỉnh núi cao nhất của dãy Sơn Thủy ở vùng ngoại ô phía bắc đổi người!”, Trương Vũ Trạch vô cùng lo lắng, hắn chỉ có mỗi một người em gái, bây giờ lại bị bắt cóc, còn bởi vì mình mới bị liên lụy, sao có thể không tức giận chứ.
Nghe thấy vậy, Đông Phương Hạ đã hiểu ra! Đám người bắt cóc có hai nhóm, Tào Nghị Hùng phái Trần Tư Kiệt bắt cóc Trương Hàm, chính là muốn lấy mạng của Trương Vũ Trạch! Còn người phụ nữ gọi điện thoại cho mình, hẳn là người của “Phong Ba”, mục đích rất đơn giản! Lấy mạng của mình. Xem ra, bọn chúng có quan hệ với nhau.