Đồ Nguyên Tán khẽ hành lễ, nói:
-“Tuyết tiên sinh, mấy ngày gần đây trong phủ công việc bề bộn, lão phu không tới thăm được, mong tiên sinh thứ lỗi !”
-“Đồ tiền bối ngài không cần phải khách khí !”
Tuyết ông tiên sinh nói:
-“Chúng ta đã quấy rầy Đồ phủ nhiều ngày rỗi, có một chuyện đang muốn hương Đồ tiền bối nói rõ ,chúng ta ngày mai muốn trở về kinh thành !”
Đồ Nguyên Tán vội nói:
-“Đồ phủ chiêu đại có gì không được chu toàn, Tuyết tiên sinh vì sao nóng lòng trở về kinh như thế ?”
-“Đồ tiền bối hiểu lầm rồi, chings ta đi tới Lợi Châu đã nhiều ngày, có môt số việc đã xử lý thỏa đáng, hôm nay đã gần tới thời điểm cuối năm, cũng phải để cho bọn họ trở về nhà tận hưởng niềm vui quây quần, cho nên chúng ta quyết định khởi hành trở về kinh !”
Đồ Nguyên Tán nói:
-“Như vậy lão phu cũng không tiện ép buộc, chẳng qua là mười ngày nữa lão phu tổ chức đại hội võ thuật Đồ gia một năm một lần, không mời được Tuyết tiên sinh tới dự, lão phu có chút tiếc nuối !”
Nhưng thật ra khi Tuyết ông tiên sinh tới đây đã sớm đem toàn bộ hiện trạng Đồ gia thăm dò rõ ràng, cho dù không tới xem đại hội kia cũng không sao cả.
Nhưng lức này Đường Linh Sa có chút lo lắng, cầu xin nói:
-“Tiên sinh, nếu không chúng ta đợi thêm mười ngày nữa, chờ xem đại hội tuyển chọn xong rồi trở về kinh, dù sao cũng đã ở hơn một tháng rồi, thêm mười ngày nữa cũng không nhiều ?”
Tuyết tiên sinh làm sao không hiểu được tâm tư của tiểu nữ nhi như Đường Linh Sa, nhưng vẫn dứt khoát lắc đầu nói:
-“Thời gian trở về kinh thành, ta đã báo cho cha mẹ ngươi, không thể sửa đổi, ngươi có chuyện gì xử lý chưa xong, mau mau đi xử lý đi, ngay mai chúng ta khởi hành không thể trì hoãn !”
Nói xong, Tuyết ông tiên sinh hướng Đồ Nguyên Tán nói:
-“Tiền bối xin người dời bước vào trong phòng, nơi này nói chuyện không tiện.!”
Nói xong quay người, trở về gian nhà chính.
Đồ Nguyên Tán hướng Lục Châu nói:
-“Lúc nữa ngươi đi tìm Chính Minh bảo hắn tới Đông viện tìm ta, ta có chuyện cần phân phó !”
Nói xong bước nhanh vào nhà chính.
Vào nhà chính, Tuyết ông tiên sinh liền nói thẳng:
-“Đồ tiền bối, thứ cho tại hạ nói thẳng, hôm nay Giang Mạc tập đoàn trong triều đình đã bắt đầu công kích Đồ soái, lần này mọi chuyện đối với Đồ soái cực kì bất lợi, tại hạ trở về kinh lần này cùng Túc Tĩnh Vương thường nghị về chuyện này, phải tìm ra biện pháp sớm ngăn chặn, nếu không Chính Đức đại tướng quân lần xuất binh ra ngoài này sẽ gặp phiền toái không nhỏ !”
Đồ Nguyên Tán kinh hãi nói:
-“Tiên sinh có điều gì xin cứ chỉ giáo ?”
Tuyết ông tiên sinh nói:
-“Gân đây, theo quan sát Giang gia đã bắt đầu có những động tác đói với Đồ gia, nhưng năm gần đây bọn họ không ngừng phát triển thế lực tại Lợi Châu, thậm chí còn cài người vào trong Đồ phủ. Lần này trong triều đình phiền toái rất lớn, rất cần tiến bối triển khai hành động lôi đình đối với Giang gia, một mực hấp dẫn sự chú ý của Giang gia tới Lợi Châu, mặc dù sẽ có chút phiền toái, nhưng như thế sẽ giảm bớt áp lực trong triều, nói như vậy tiến bối nên biết cái gì nặng cái gì nhẹ !”
Đồ Nguyên Tán trầm tư chốc lát, trong mắt hiện lên vẻ tàn khốc nói:
-“Lão phu biết phải làm sao, tiên sinh có thể yên tâm trở về kinh !”
Cùng Tuyết ông tiên sinh thương lượng trong chốc lát, Đồ Nguyên Tán đi ra cửa, vừa lúc gặp Đồ Chính Minh tới, liền dẫn hắn tới một gian phòng nói:
-“Chính Minh, ngươi lấp tức thông báo cho gia chủ các chi hệ của Đồ gia, hành động quét dọn lúc trước cần sớm thực hiện, đám quỷ trà trộn vào Đồ gia có bắt được đầu mối nào nữa không ?”
Đồ Chính Minh thân sắc hiện lên tia ảm nhiên, nói:
-“Đã xác định được ba người rất khả nghi, vẫn cần tiến hành giám thị thêm !”
Đồ Nguyên Tán nhìn thần sắc của hắn, lanh lùng nói:
-“Chuyện này liên quan tới sự an nguy của toàn bộ gia tộc họ Đồ, muốn gia tộc đoàn kết, dẹp yên loại sâu bọ đục khoét, có đôi khi phải bỏ đi lòng dạ đàn bàn, coi như là…., khí tất yếu không được mềm lòng mà nương tay, ngươi hiểu được ta đang nói gì không ?”
-“Hài nhi hiểu được !”
Đồ Chính Minh trong mắt hiện lên mấy phần không đành lòng, nhưng sau đó bị một khí thế bén nhọn thay thế.
…………….
Đường Linh Sa thần sắc có chút ảm đạm, trong lòng bắt đầu suy nghĩ miên man.
Ngày mai phải lập tức trở về kinh thành rồi, rất khó có thể có cơ hội đi du lịch, hắn sau này có thể hay không tới kinh thành tìm ta, nêu như hắn quên ta thì sao, không biết hắn có thích ta hay không, tai sao hắn luôn không để ý tới ta đối với người ta lãnh đạm như vậy ?
-“Lăng Sa tỷ tỷ, Lăng Sa tỷ tỷ ?”
Lục Châu thấy Lăng Sa thần sắc ảm nhiên, một mực ngây người, cho nên kéo kéo cánh tay gọi.
Đường Linh Sa lấy lại tinh thần, nhìn Lục Châu non nớt ánh mắt trong suốt, hỏi:
-“Lục Châu muội muội, ngươi đã từng thích ai chưa ?”
Nghe lời này, khuân mặt Lục Châu nhất thời chín đỏ, gục đầu không đáp.