Thớt gỗ chỉ dùng để kiểm tra độ mạnh yếu của người thi châm.
Những mạch máu trêи miếng thịt và cây tăm dùng để kiểm tra độ chính xác của người thi châm.
Bình thường mà nói, dùng cây tăm là khó khăn nhất, dù sao thì khi phải cắm ba cây ngân châm vào một cây tăm bé nhỏ cũng không phải việc dễ dàng gì, hơn nữa ba cây ngân châm này còn phải ngăn ngắn và ổn định.
Cục thịt và thớt gỗ là bình thường nhất.
Còn về phần có chuyện gì xảy ra với con dao nhỏ này, rất nhiều người cũng không hiểu rõ được.
Ngân châm còn có thể chọc thủng được sắt thép hay sao?
Lúc này, một người nhân viên công tác chạy đến, đến bên người đàn ông mặc áo Tôn Trung sơn nói nhỏ vài câu bên tai.
Người đàn ông mặc áo Tôn trung sơn nhẹ nhàng gật đầu, sau đó mở miệng nói: “Thật sự là có lỗi với các vị, con dao nhỏ được cung cấp không nằm trong phạm vi kiểm tra của đề tài này, cho nên mời mọi người không cần chú ý đến con dao ấy.”
“Thì ra là như vậy.”
“Tôi nói rồi mà, tỉ thí châm cứu thì sao có thể có dao nhỏ được chứ.”
“Chẳng lẽ còn dùng ngân châm để đâm vào con dao kia được sao?”
Mọi người cười đùa nói.
Nhưng đúng vào lúc này, Lâm Dương đột nhiên mở miệng nói.
“Như vậy, tôi có thể chọn con dao nhỏ này không?”
‘ Anh vừa mới dút lời, hiện trường im lặng lại chỉ trong nháy mắt.
Người đàn ông mặc kiểu áo Tôn trung sơn kia cũng sửng sốt.
Y vương Hàn Quốc cũng cau mày.
Những người phía bên Mạc Thanh cũng ghé mắt nhìn lại, ánh mắt kinh ngạc.
“Đương nhiên là có thể chọn rồi.”
Những người phía bên Hàn Quốc trực tiếp cười ra tiếng, cười khẩy nói: “Dù sao cũng biết mình sắp thua rồi, cho nên mới tìm một thứ đặc biệt để thi triển châm cứu hay sao? Ha ha, người Trung Quốc cũng thật là xảo quyệt!”
Lời này vừa nói ra, đã khiến cho không ít người bỗng nhiên hiểu ra.
Xem ra Lâm Dương định làm như vậy!
“A, thật đúng là một kẻ khôn khéo đấy!”
“Đúng vậy, nếu như thua, cũng có thể nói rằng chính mình lựa chọn đạo cụ không phù họp, để biện minh cho chính mình.”
“Trận đấu này vẫn còn chưa kết thúc, mà đã tìm được cái cớ rồi! Ha ha, thật đúng là một kẻ không có tiền đồ!”
“Nhưng mà những người Hàn Quốc cũng đã tố giác ý đồ của cậu ta rồi, lý mà cậu ta tìm được đã không dùng được nữa.”
“Để nhìn xem cậu ta sẽ làm cái gì đây?”
Phía trêи khán đài vang lên không ít giọng nói châm chọc và khiêu khích.
Trọng tài cho phép.
Lâm Dương cũng không để ý đến những giọng nói châm biếm ở bên tai, cầm lấy con dao nhỏ ở trêи giá, thoáng nhìn qua.
Con dao nhỏ này thật đúng là rất sắc bén, hơn nữa còn được làm bằng thép không rỉ, là một con dao phẫu thuật.
“Lâm Dương, cậu còn không mau bắt đầu đi, người khác cũng sắp làm xong rồi!”
Lúc này, có người hét lên.
Nhìn về phía trước, đã nhìn thấy bác sĩ Hàn Quốc Trương Ân kia đã lấy một cây kim châm cuối cùng nhẹ nhàng đâm vào bên trong cây tăm.
Đi sâu vào cây tăm ba phân, ngân châm vững vàng, lực đạo, góc độ đều không chê vào đâu đượ!
c Nhóm những chuyên gia và danh y trêи ghế ngồi cũng mở to mắt nhìn.
Y vương cũng hơi hơi gật đầu.
Tuy rằng thời gian người để tử này nhập môn rất là ngắn, nhưng nói thiên phú y thuật của anh ta là kém cỏi nhất, đó cũng chỉ là y vương cố ý nói ra mà thôi.
“Xong rồi xong rồi!”
“Ài, thua thật là thảm!”
Nhìn thấy Trương Ân thi châm, phía bên Trung Quốc thở dài liên tục.
Một số lão trung y tự cho mình là tài giỏi cũng không chắc rằng mình có thể châm được ba cây châm tuyệt vời như thế này.
Vẻ mặt Mạc Thanh, Hác Cục rất thất vọng và khó chịu.
“Đây chính là vở hài kịch mà các người cố ý phái lên sao?”
“Còn không bằng cả sư đệ Trương Ân của chúng ta nữa sao?”
“Trung y chính là thứ rác rưởi! Ha ha ha….”
Những lời lẽ xúc phạm càng ngày càng nhiều hơn.
Rất nhiều người đều đã chấp nhận việc Lâm Dương bị đánh bại.
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên Lâm Dương cầm dao phẫu thuật lên, kéo một ít bông ra, sau đó mạnh mẽ đâm vào trêи bản.
Kengl Ngay lập tức lưỡi dao cắm nghiêng mặt lên.
Lâm Dương giơ tay hướng về phía túi ngân châm, ngay sau đó vung tay lên mặt dao.
Sưul Ngay sau đó ba mũi nhọn giống như là sao băng bắn ra từ đầu ngón tay anh, cuối cùng đều cùng nhau đâm vào trêи mặt dao phẫu thuật, biến mất không thầy nữa…
Trái tim mọi người co lại, chỉ cảm thấy hơi hoa mắt, cũng không biết là đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng đột nhiên phía bên Hàn Quốc y vương lại đứng lên từ trêи ghế.
“Cái gì?”
Lạc Bắc Minh vô cùng sợ hãi.
“Bồ Tát sống” của tỉnh Thiên Hành, Khấu Quan, cháu gái của dược vương tỉnh Hoài Thiên, Liễu Như Thi cũng đứng dậy từ trêи ghế, vô cùng khϊế͙p͙ sợ nhìn Lâm Dương.
“Sao lại như thế này?”
“Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Mọi người vô cùng kinh ngạc.
Mãi cho đến lúc này, mới có người hét lên một tiếng chói tai.
“Mau nhìn con dao kia đi!”
Rất nhiều người vội vàng nhìn về phía dao phẫu thuật.
Ban đầu mọi người vẫn còn chưa phát hiện ra nguyên nhân.
Nhưng mà sau khi nhìn cẩn thận lại, da đầu của mọi người giống như bị nỗ tung, đại não trống rỗng!
Chỉ thấy trêи con dao phẫu thuật kia, đúng là xuất hiện ba cái mũi nhọn ngân châm đang lóe sáng!
Kia đúng là ba cái ngân châm!
Chúng nó…Thế mà lại đâm vào con dao phẫu thuật!
Hơn nữa chúng nó cũng không phải đâm vào thân con dao, mà là đâm vào trêи lưỡi dao! Đâm vào trong lưỡi dao mỏng như sợi tóc ấy!
Ngay lập tức, toàn trường ð lên.
Vô số người đứng dậy từ trêи ghế, kinh ngạc đến mấy ngày liền.
Hai tay Trương Ân đang đứng ở phía đối diện run lên, trái tim run rẫy, một cây kim châm cuối cùng trực tiếp đâm lệch ra.
“Tôi xong rồi, trọng tài, đi lên lựa chọn thắng bại đi!”
Lâm Dương hơi hơi quay đầu lại, nhìn về phía người đàn ông mặc áo Tôn trung sơn ở phía bên kia rồi nói.
: Vẻ mặt người đàn ông mặc áo Tôn trung sơn rât kinh ngạc, sau đó mới lấy lại tinh thần, ông ta nhìn ba cái ngân châm cắm ở phía trêи lưỡi dao phẫu thuật ở trước mặt Lâm Dương, sau đó lại nhìn cây ngân châm có chút lệch ra khỏi cây tăm của Trương Ân, ngớ ra một lát, rồi mới cao giọng nói: “Tôi tuyên bó, tỉ thí chấm dứt! Bác sĩ Trung Quốc, Lâm Dương thắng!”
Giọng nói vang vọng trong sân vận động.
Trong nháy mắt toàn trường lặng ngắt như tờ…