Đại Chí đứng bên ngoài lờ mờ nghe thấy âm thanh ván giường va vào nhau, dường như đã đoán ra gì đó, cậu ta chửi “Đệt”, rồi nhanh nhẹn bịt tai Triệu Đại Lạc dẫn cậu nhóc xuống tầng, “Đi thôi, đi thôi.”
Người vừa đi, Cảnh Dực lập tức ôm lấy Minh Châu đổi tư thế, để cô nằm sấp trên giường, còn mình thì cắm vào từ phía sau, Minh Châu mềm oặt không còn chút hơi sức nào, anh còn cắm mạnh như thế, cả khuôn mặt cô chôn hẳn vào ga trải giường, eo cũng lún sâu xuống giường.
Cảnh Dực nhấc eo cô lên, luồn một tay về phía trước, nắm một bên vú, lòng bàn tay hơi siết chặt, vùng háng bắt đầu đâm vào trong.
Sống lưng của Minh Châu vẫn luôn run rẩy giống như có dòng điện chạy qua, cơ thể nhạy cảm đến cực điểm, trong đầu lóe lên từng ánh sáng trắng, khoái cảm quá sâu, cô có cắn ga trải giường cũng không thể kiềm được tiếng rên rỉ nghe như tiếng khóc.
Từ phía sau, anh phủ người xuống một tay giữ chặt cằm cô, bẻ mặt cô xoay qua sau đó ngậm lấy môi lưỡi của cô mà hôn hít, vùng háng hung hăng giã vào trong cơ thể cô.
Minh Châu chịu không nổi, cô bật khóc, “Huhu…anh Cảnh…”
Gậy thịt cắm vào quá sâu, mỗi một lần giống như muốn xuyên thủng cô.
Anh hôn cánh môi của cô xong lại ngậm lấy vành tai của cô liếm mút, giọng nói khàn đặc, mang theo tiếng thở dốc gợi cảm, “Lát nữa sẽ ổn thôi.”
Ngoài miệng thì nói lát nữa sẽ ổn, nhưng anh làm Minh Châu phải cao trào tận ba lần, anh chỉ mới cắn mút xương sau gáy của cô thôi mà đã gầm lên bắn tinh.
Khắp căn phòng ngập tràn mùi tanh nồng đậm đặc, Cảnh Dực cởi bao ra, lần nữa nhào đến hôn cô, Minh Châu tránh né không cho anh hôn.
Anh cười khẽ, “Sao vậy em.”
Giọng nói vừa khàn vừa ham muốn.
Minh Châu chôn mặt vào gối đầu, hàng mi run rẩy, giọng nói khàn đặc mềm mại, “…Em sợ anh hôn thì lại muốn cái kia.”
Cảnh Dực phì cười, anh vươn tay sửa sang mái tóc ướt đẫm của cô, cúi đầu hôn lên mặt cô nói, “Lần sau anh sẽ làm nhanh hơn.”
Minh Châu đỏ mặt vội ngoảnh đầu đi không nhìn anh, chẳng mấy chốc anh kéo cô vào lòng, rồi cúi đầu tìm kiếm môi cô, tỉ mỉ hôn hít, xương ngón tay mân mê trên vòng eo thon gọn của cô.
Qua mấy ngày nữa là Minh Bảo đi học lại, Cảnh Dực đã nói với Đại Chí, sau này để cho Minh Bảo ở lại nhà của Đại Chí, cùng Triệu Đại Lạc đi học về nhà, còn Minh Châu…
Cô phải quay về tiếp tục học đại học, cách thời gian xuất phát chỉ còn chưa tới ba ngày.
——oOo——