” Ba vị tông chủ đến thật sớm.” Linh Đang lên tiếng chào hỏi.
Cẩm Lý vẫn như cũ, không mấy để tâm.
Mâu Linh không vừa mắt Cẩm Lý, thế nhưng đối với Linh Đang lại cực kì dịu dàng:” Linh tông chủ ngày càng trẻ ra nha.”
Hoàng Vân Đăng trầm ổn hơn:” Linh tông chủ, mời ngồi.”
Cuộc tuyển chọn năm nay được tổ chức tại Kinh Chân phái, với cương vị chủ nhà, Hoàng Vân Đăng phải quản mấy chuyện như mời ngồi này là đương nhiên. Cẩm Lý không rảnh đâu mà để tâm đến đám tiểu lâu la thêm vào cho đủ thiết lập, anh còn phải tìm kiếm mục tiêu nhiệm vụ nha.
100% tên Cung Mộ kia đang ở lẫn với đám người cầu học phía dưới.
Muốn làm ma tôn, thiết lập thân thể cũng không quá kém đi.
Cẩm Lý tự nhét mình vào dòng suy nghĩ riêng, không mấy bận tâm đến 3 vị tông chủ khác.
3 vị tông chủ kia, lại bị dáng vẻ cùng khí chất của Cẩm Lý thu hút.
Người này, cùng với Cẩm Lý trong lời đồn, một chút cũng không giống. Đối với Cẩm Lý tháng trước bọn họ gặp qua, thật sự không giống chút nào.
Cẩm Lý ngồi ngốc một cục.
Sau lễ khai mạc, chính là tiết mục so tài của bốn tông chủ.
” Cẩm tông chủ.”
Cẩm Lý bị gọi tên, lúc này mới rời khỏi thế giới riêng, lạnh nhạt nhìn về phía Hoàng Vân Đăng.
Chậm rãi đứng dậy.
” Nhóc con, tưởng mình là tông chủ liền có thể không coi ai ra gì.”
Trẫm có quyền nha.
Cẩm Lý lạnh nhạt liếc qua Mâu Linh.
Bởi vì chưa từng thực hành bao giờ, Cẩm Lý chầm chậm vận khí, gọi ra linh kiếm thuộc về thân thể này, lại chậm rãi ngự kiếm bay xuống võ đài. Thời điểm đặt chân xuống, ba người kia đã đến nơi từ lâu, Mâu Linh không vừa mắt, nguýt dài.
Thể thức thi đấu là bốn người sẽ chia thành hai cặp đầu, hai người thắng sẽ tranh nhất nhì, hai người thua sẽ tranh bốn ba.
So đấu giữa các tông chủ, chưa thể phản ánh hoàn toàn sức lực của cả môn phái, thế nhưng lại có thể phải ánh khá tương đối.
Trận đầu tiên, Cẩm Lý với Mâu Linh lên sàn.
Mâu Linh vốn có thành kiến với thân thể này, cười ha ha đối diện với Cẩm Lý.
” Cẩm tông chủ, xin chỉ giáo.” Mâu Linh hướng Cẩm Lý thách thức, linh kiếm trong tay y khẽ động, bắn ra một luồng linh lực, hướng về nơi Cẩm Lý gào thét bay tới.
Cẩm Lý chưa hoàn toàn quen với thân thể này, chỉ có thể vận linh kiếm, tránh khỏi những đòn đánh của Mâu Linh.
Thế sự thành ra, Mâu Linh điên cuồng ra đòn, Cẩm Lý lại nhanh nhẹn né tránh.
Ra đòn như vũ bão lại không đánh trúng người một cái, Mâu Linh tức giận:” Cẩm tông chủ, tiếp chiêu đi.”
Tiếp cái mọe, đợi trẫm làm quen xong, trẫm có bem chết ngươi không.
Cẩm Lý im lặng không đáp, chỉ chú tâm vào né tránh linh khí luân động.