-Dạ anh!!
Mạc Kiên ánh mắt sắc lạnh nhìn ả. Thấy con uống sữa đã ngoan ngoãn ngủ anh liền đưa tay bế con đặt vào nôi cạnh sofa. Ngồi xuống cạnh ôm lấy cô vào lòng giọng có chút thủ thỉ
-Ngoan, không sao đâu!!
-Ưm. . .em vô dụng quá không anh?
Mạc Kiên nhìn bầu sữa căng mịn to lớn của vợ khẽ cười
-Không sao, từ từ sẽ hết tắc thôi, anh mát xa cho em!!
Anh đưa mắt nhìn ả kia trong bếp, không ngần ngại vén áo vợ lên mà hôn lên nhụy hoa kia. Sự mút m*p của anh khiến Nhiên Nhiên sững sờ dự đẩy anh ra liền bị anh chặn lại
-Em ngại gì chứ!!
-Ưm. . .có người trong nhà mà anh!!
Mạc Kiên kéo áo cô qua đầu mình. Anh ở bên trong ra sức bú m*t hồng đào của cô, tay còn lại cũng luồn vào trong xoa nắn bên còn lại. Nhiên Nhiên ngửa người ra sau thở nhẹ
-Ưm. . .anh. . .lên phòng. . .
Mạc Kiên chẳng phản ứng gì chỉ tiếp tục việc bú m*t của mình. Anh còn cố tạo ra những âm thanh chụt chụt khiến cô đỏ mặt mà ai kia cũng đang rất bực tức. Đến khi hai nhũ hoa đã sưng lên căng cứng anh mới dừng lại chui ra khỏi áo cô tìm đến môi cô mà hôn sâu.
-Sẽ nhanh chóng hết tắc thôi em yên tâm!!
-Anh vô sĩ!!
Mạc Kiên hôn chụt lên môi cô lần nữa rồi bước thẳng lên lầu. Cô cũng bước lại bế con trên tay mình mà yêu thương.
Mạc Kiên luôn cố chứng tỏ sự thân mật của mình và cô. Anh thật sự không muốn có bất cứ người con gái nào chen vào giữa anh và cô. Anh sợ cô sẽ tổn thương, đau lòng vì anh.
Ngày đầy cữ cũng tới, cả nhà quây quần cùng cậu con trai nhỏ. Nhiên Nhiên quả thật rất hạnh phúc khi có thể cùng anh xây dựng một ngôi nhà nhỏ. Chiều hôm ấy, cô ngồi ở sofa cùng anh
-Ông xã, em hết tắc sữa rồi này!!
-Còn không xem là ai mát xa cho em mỗi đêm, hửm?
-Sau này để con làm điều đó là được!!
-Còn khuya, anh đang chờ tối nay đấy!!
-Anh thật là. . .
Mạc Nghi ghé qua nhà rủ cô ra ngoài một chút. Cả hai ghé siêu thị sắm vài món đồ, Mạc Nghi vui vẻ chọn đủ loại trái cây khiến Nhiên Nhiên bật cười
-Hạ Trung thèm sao?
-Vâng chị, anh ấy bây giờ khỏe lại rất nhiều nên ăn cũng . . .
-Haha, Hạ Trung khỏe lại cũng mừng rồi. Mau mang em rể về cho anh chị!!
-Chị này, kì ghê. . .
Cả hai sau khi ra về liền mỗi người mỗi hướng. Mạc Nghi tới bệnh viện thấy Hạ Trung đang yên bình ngủ liền bật cười bước lại đặt trái cây lên bàn. Cúi xuống khẽ đưa tay vuốt nhẹ vài đường nét thanh tú trên gương mặt anh liền bị anh chụp lấy
-Em phá anh?
-Aa. . .không có. . .
Hạ Trung lật người cô xuống giường điên cuồng hôn lên môi cô. Mạc Nghi ưm ưm trong cổ họng né tránh anh
-Anh tính làm gì vậy??
-Làm chuyện người lớn!!
-Không được. . .vết thương của anh!!
-Anh không sợ đau mà em sợ làm gì?
-Ân. . .đừng cắn. . .đây là bệnh viện. . .
-Suỵt!!