“Bộp!”
“Bộp!”
Một mình gã đã đẩy lui được ba người anh Cẩu.
Thực lực của gã rất mạnh!
“Không ngờ các người lại còn biết cách phối hợp”
Hắc Sơn hừ lạnh một tiếng, xem như lần đầu tiên gặp.
phải loại người như vậy.
Có rất nhiều người biết cách phối hợp công kích, đặc.
biệt là một vài người anh em ruột thịt, trời sinh lại có sự ăn ý, một công một thủ phối hợp lại làm một, giống như một người.
Đám người anh Cẩu trước mắt căn bản không có sự ăn ý trời sinh, đây đều là thông qua không ngừng huấn luyện mới có được.
Hắc Sơn vừa liếc mắt đã nhìn ra được.
“Lão già thật tinh mắt!”
Anh Cẩu tức giận mắng, lại càng thêm hưng phấn: “Nhưng hôm nay, anh sẽ không rời khỏi đây được đâu!”
Anh ta gầm lên một tiếng, lại lao vọt tới. Lần này, bốn người đồng thời ra tay, ngay cả lão Cửu cũng chủ động phát động công kích.
Bởi vì bọn họ đã xác định được thực lực của Hắc Sơn này không kém hơn bốn người bọn họ, ngược lại còn mạnh hơn bọn họ.
Chỉ có liều mạng!
Cho dù là chết!
Âm ầm ầm!
Cuộc chiến đấu hết sức căng thẳng, gần như trong nháy mát đã trở nên cưồng bạo mà ác liệt.
Bốn người tấn công vô cùng hung ác, kỹ xảo chiến trận tấn công vào trọng điểm được hoàn toàn thể hiện ra, thậm chí bọn họ bỏ qua chuyện phòng thủ, muốn dựa vào công kích cuồng bạo để đánh bại Hắc Sơn.
Đây là đối thủ mạnh nhất mà bọn họ gặp phải cho tới nay.
Mà ở giữa bốn người, Hắc Sơn nhìn như yếu thế nhưng vẫn ung dung, còn chưa lộ ra sơ hở quá lớn.
Chỉ là trong mắt gã càng lúc càng hiện rõ sự kinh hãi.
Gân cốt của bốn người này rõ ràng không tính là xuất sắc, làm sao có thể có thực lực mạnh như vậy?
Gã đắm mình trong quyền thuật mấy chục năm, mới có được thực lực như ngày hôm nay, mà những người tuổi trẻ trước mắt này quá đáng sợ.
“Không được, cứ tiếp tục như vậy nữa, người chết sẽ chỉ có thể là mình thôi!”
Trong mắt Hắc Sơn ánh lên sự lạnh lẽo. Xét về khí huyết, gã không bằng đám người anh Cẩu. Gã thấy đám người anh Cẩu càng đánh càng hăng, nhìn ánh mắt bọn họ càng lúc càng sáng hơn, gã không khỏi có chút chấn động.
Mấy tên này còn không sợ chết sao?
Trốn!
Trong lòng gã lập tức xuất hiện một ý nghĩ.
Với một cú đấm thẳng, gã đánh bay lão Nhị, sau đó lại chém một chưởng xuống cổ tay của anh Cẩu, lập tức làm giảm bớt sức lực của anh Cẩu.
“AI”
Gã chợt quát một tiếng, toàn thân giống như ngọn núi cao lay động, lảo đảo đi về phía lão Bát.
Thiếp Sơn Kháo!
Ầm ầm ầm…
Lão Bát chỉ cảm thấy ngực của mình chợt có khí huyết dâng lên, trong lồ ng ngực vọng ra tiếng nổ vang, trong đầu anh ta lập tức chấn động.
“Phụt…
Lão Bát ngang bay ra ngoài, mở miệng phun ra một búng máu, sắc mặt lập tức trắng bệch.