Sở Vân có thể cảm giác được, lực lượng của chính mình càng ngày càng mạnh. Thân nhẹ như yến, có một loại cảm giác gắn bó rất kỳ lạ đối với thiên nhiên.
Hình thể hắn, càng lúc càng giống như pho tượng tại di tích của Vạn Thú Vương.
Tu vi của Kiếp Yêu rất cao, linh khí truyền tới, gây ảnh hưởng rất lớn tới thân thể Sở Vân, vượt xa Thiên Hồ, Túy Tuyết Đao…
Loại biến hóa này, khiến Sở Vân vui mừng khôn xiết.
Nhưng hắn biết, sự trường thành chân chính cũng không chỉ là vẻ bên ngoài. Bản thân trải qua rèn luyện, giác ngộ, khổ tu khiến hắn càng lúc càng lý giải được quyển trục tâm đắc của Vạn Thú Vương.
Con đường hắn đi, chính là đi theo con đường trước kia của Vạn Thú Vương. Bản thân dung nhập vào tự nhiên, giác ngộ tự nhiên. Điều này khiến khí chất của Sở Vân có được chuyển biến rất lớn.
Trước đây, hắn giống như một thanh chiến đao rút ra khỏi vò, đằng đằng sát khí, chiến ý hừng hực. Lại mang theo tâm tình mặt trái không cam lòng, tâm tình hối hận thống hận… Từ kiếp trước. Bây giờ, thoáng nhìn lại, liền cảm thấy một loại phong mang sắc bén.
Hiện nay, hắn bù đắp tiếc nuối, mới chỉ sống lại hai năm, thực lực đã vượt xa kiếp trước. Chính vì mưa rơi giÓ thổi, muôn đời đổi mới. Gánh nặng trong lòng tiêu tan hầu như không còn, những buồn khổ hơn mười năm kiếp trước trước chân chính đã được giải thoát.
Những giác ngộ của hắn đối với quyển trục tâm đắc của Vạn Thú Vương, trở thành kim chỉ nam chỉ dẫn cho hắn.
Hắn kia khiến kẻ khác phải kiêng kỵ, phong mang cảnh giác biến mất. Thân thể hắn to lớn, vai rộng. tĩnh lặng hành tẩu trong dãy núi, giống như một đầu mãnh hổ.
Mành hổ là chúa tể sơn lâm, bình thường hành tẩu tại dãy núi, ưu nhã thong dong. Một khi tấn công đánh giết, lập tức phong vân cuồn cuộn, vạn vật run sợ.
Vóc người Sở Vân cao hơn trước kia tới một cái đầu, thân thể rắn chắc, trong khi dầm mưa dài nấng tản ra một vầng sáng yếu ớt. Thật giống như bộ lông mãnh hổ, đẹp mà nguy hiểm.
Vành mắt hắn mở rộng hơn trước đây một chút, cặp mắt đen óng sâu thẳm. Bình thường giống như hồ nước sâu yên ắng không sợn nước dao động. Thế nhưng, trong lúc con ngươi chuyển động, tình cờ có thể khiến kẻ khác toát ra quang mang kinh hãi.
Thân thể hắn cường tráng gấp hai lần so với trước đây. Thế nhưng, động tác lại ngược lại, mỗi một cử động đều rất linh động không gì có thể tả nổi.
Sở Vân rất hứng thú với loại cảm giác này.
Trong khi hành tẩu, tựa hồ có thể cẩm thụ được luồng sức mạnh khổng lồ ẩn chứa bên trong cơ thể.
Đi trong dày núi, gió núi quật vào mặt, tiếng cây thông trong gió reo lên vù vù, khiến hắn luôn luôn cảm giác được chính mình đang đồng cảm cùng thiên địa.
Mỗi một ngày, đều có chuyển biến rõ rệt. Điều khiến hắn cảm thấy sinh lực dào dạt, đồng thời càng thêm kính phục Vạn Thú Vương.
Phương thức tu hành như vậy, khiến hắn thích ứng rất tốt với thân thể, hồn phách, linh quang. Trong khi đó, ma hợp ba thứ này tố chất này với nhau tạo lên nền tảng vững chắc.
Mỗi cường giả đều có phương thức ngộ đạo riêng biệt. Đây là con đường trước kia Vạn Thú Vương đi, hiện tại Sở Vân cũng cố ý dựa theo chỉ dẫn của quyển trục mà bình yên đi theo con đường đó.
Sau 2 tuần, hắn dừng chân trên một đỉnh núi vô danh.
Hắn lấy từ Tiên Nang ra quả trứng yêu thú thần bí của Vạn Thú Vương lưu lại, cẩn thận chuẩn bị tiến hành ấp trứng.
Trong khoảng thời gian hắn ở Khu rừng vô tận, đã chuẩn bị đầy đủ. Hiện nay, linh quang cũng đã tăng trưởng, đủ để thu phục thêm một đầu Linh Yêu, cho nên có thể tùy ý ấp trứng.
Chương 418: Thú Vương Chi Đạo khô tu trong núi (hạ)
- Tháng 10 18, 2023
- 5:42 sáng