Thư Lăng Vy nghe xong sống mũi cay cay: “Tên háo sắc đó, tớ còn nghĩ rằng anh ấy chỉ quan tâm đến cậu, không quan tâm đến tớ! Không ngờ…”
“Sao anh ấy lại chỉ quan tâm tớ mà không quan tâm cậu chứ! Lăng Vy, bọn tớ đều biết cậu cá tính mạnh mẽ, Đông Phương Hạ ở với cậu, cũng biết điều này, anh ấy rất giàu, nhưng anh ấy kiếm tiền cũng không dễ dàng! Trở về Yên Kinh, cậu tính xem anh ấy bị thương mấy lần! Anh ấy không được sống một ngày thư thái, tối qua, dáng vẻ vò đầu bứt tai của anh ấy thực sự khiến lòng người khó chịu, hãy trân trọng anh ấy nhé!”
“Tớ rất trân trọng anh ấy, Diệc Phi! Tối qua lời của Đông Phương Hạ, cậu có cảm thấy có gì không đúng không?”
“Tớ có thấy, hoàn cảnh hiện tại của Đông Phương Hạ không ổn! Anh ấy đã ngửi thấy mùi nguy hiểm, Lăng Vy, cậu không được lơ là việc của Đông Phương Hạ giao!”, đôi má ửng hồng của Nam Cung Diệc Phi hiện lên vẻ lo lắng.
“Tớ biết rồi!”
Họ chui vào siêu xe đắt đỏ, Nam Cung Diệc Phi nhìn lối vào bãi đỗ xe một cái, lẩm bẩm nói: “Cảm giác đó quá mạnh! Tối qua Đông Phương Hạ nói, nếu anh ấy xảy ra chuyện, bảo chúng ta chú ý người quen bên cạnh, rốt cuộc anh ấy đang ám chỉ ai”.
Nam Cung Diệc Phi và Thư Lăng Vy đang lo lắng, sao Đông Phương Hạ lại không lo lắng chứ! Cả đêm, Đông Phương Hạ đều suy nghĩ những chuyện này, có ngọc khấu, thương tích của Đông Phương Hạ hồi phục rất nhanh, sáng sớm ngủ dậy, anh đã không còn yếu ớt như tối qua!
Đông Phương Hạ đi đến tầng bốn, toàn bộ mấy người Tây Môn Kiếm đang ở đây! Đông Phương Hạ đi đến, Hồ Ngạn Hạo lập tức nhường vị trí của mình, nói với Đông Phương Hạ: “Cậu chủ, Trương Vũ Trạch đã tỉnh rồi!”
“Tỉnh rồi, nhanh vậy sao?”
“Đúng thế, ý chí của anh ta vô cùng kiên cường! Lúc lấy đạn không dùng thuốc tê, anh ta cũng vượt qua được, ngoại trừ vết thương vì súng, chỗ khác đều là thương ngoài da, anh ta mất quá nhiều máu, thần kinh căng thẳng nên mới ngất đi. Có nước ép ngọc khấu mà Dạ Phong đưa đến, anh ta hồi phục rất nhanh”, Tây Môn Kiếm giải thích.
Đông Phương Hạ gật đầu, trầm ngâm một lát, đứng lên nói: “Đi thôi, đi thăm anh ta!”
Trong phòng ngủ, Quân Tử đang kể những chuyện của hai ngày nay cho Trương Vũ Trạch đã tỉnh lại nhưng còn yếu nghe! Vừa kể xong, Đông Phương Hạ đưa đám người Tây Môn Kiếm đẩy cửa đi vào.
Quân Tử nhìn thấy Đông Phương Hạ liền vội vàng lùi sang một bên. Tối qua Huyết Lang không màng tất cả đi cứu đường chủ của anh ta, còn rơi vào nguy hiểm, Quân Tử rất cảm kích Đông Phương Hạ! Là thống soái Lang Quân, thân phận địa vị tôn quý thế nào, có thể vì bọn họ mà làm đến mức này, Quân Tử thực sự không biết phải báo đáp thế nào.