Đinh Trung cười khinh thường.
“Loại chuyện này không thể xảy ra.”
“Lần này bên bán mà ông chọn là quỷ hút máu nổi tiếng — Thiêu Hồ Tử. Ông ta không chỉ muốn giá cao, còn thích ăn bớt ăn xén, làm ăn với ông ta là rất khó.”
“Thiêu Hồ Tử đối với phụ nữ lại càng đói khát, nhìn thấy Thu Huyền, ông không tin ông ta không động lòng.”
Đám người này thật sự xấu cả nhà.
Về cơ bản, khả năng Đinh Thu Huyền có thể hoàn thành nhiệm vụ gần như bằng 0.
Đinh Hoàng Liễu còn bổ sung: “Điều mấu chốt là chị đã điều tra trước rồi, lượng vật liệu thép của Thiêu Hồ Tử năm nay rất ít, số lượng mà ông nội đưa cho Thu Huyền gần như gấp đôi số của Thiêu Hồ Tử, mua kiểu gì? Căn bản không thể mua được!”
Đinh Phong Thành vỗ tay, vô cùng bội phục Đinh Trung, Đinh Hoàng Liễu.
Đinh Trung nói: “Chuyến đi Long Dương Viên lần này, tuyệt đối sẽ là ác mộng cả đời của Thu Huyền. Hơn nữa, cho dù nó có thể sống trở về, bởi vì không làm được việc, mang đến tổn thất cho công ty, ông có lý do thu hồi cổ phần của nó, đuổi nó ra khỏi nhà!”
Từ hành vi lời nói thì có thể cảm nhận được ý hận sâu sắc của Đinh Trung.
Lần này, ông ta thật sự nổi giận rồi.
Hơn nữa cũng thật sự muốn dồn Đinh Thu Huyền vào chỗ chết, tình thân gì chứ, tính người gì hứ, hoàn toàn bỏ sau đầu.
…
Mặt trời lên cao, cả khoảng trời không có đám mây nào.
Một chiếc siêu xe Ferrari bắt mắt chạy vào Long Dương Viên, dựa theo chỉ dẫn của GPS, bọn họ rất nhanh đã đến địa bàn của Thiêu Hồ Tử — nhà máy sản xuất thép Hắc Yên.
Xe dừng lại, cửa mở ra, Giang Nghĩa và Đinh Thu Huyền trước sau đi xuống.
Vừa xuống xe thì Đinh Thu Huyền bị cảnh tượng trước mắt dọa rồi.
Chỉ thấy những công nhân của nhà máy đều cởi trần, ngồi tụm năm tụm ba, hoặc đánh bài, hoặc uống rượu, mọi người đều giống như không có việc gì làm.
Sau khi nhìn thấy Đinh Thu Huyền, trong mắt của tất cả các công nhân đều lộ ra tia đói khát.
Thậm chí có công nhân rơi cả nước miếng.
Một màn này đã dọa Đinh Thu Huyền sợ, nơi cô đến thật sự là nhà máy sản xuất thép sao? Chắc chắn không phải là địa ngục?