Thịnh Thế thay quần áo nhanh hơn Cố Lan San rất nhiều, cho nên, khi Cố Lan San đi xuống, Thịnh Thế đã ngồi ở trong xe, huýt gió đợi cô, người giúp việc giúp cô mở cửa xe ra, cô ngồi lên ghế lái phụ, Thịnh Thế nghiêng đầu, nhìn cô một cái, ánh mắt không nhịn được nhìn chăm chăm.
Thật ra thì Cố Lan San trang điểm vô cùng nhạt, đánh một tầng phấn lót thật mỏng, kẻ mắt và chải mascara, thuận tiện tô lông mày một chút, cuối cùng là bôi một chút son, nhưng trời sinh có một loại người có vẻ đẹp tự nhiên giống như Cố Lan San vậy, chỉ cần trang điểm một chút, sẽ tươi đẹp tâm hồn.
Cho nên, Thịnh Thế nhìn cô một lát lâu, mới từ từ lấy lại thần trí, khởi động xe từ từ lái ra khỏi biệt thự, sau đó dọc theo con đường nhỏ yên tĩnh xanh ngát của biệt thự, càng lúc càng xa.
********
Lúc đầu, công ty của Thịnh Thế nằm ở đầu phía Nam của Thập Lý Thịnh Thế, nhưng sau đó con phố Thập Lý Thịnh Thế lại dài thêm, cho nên liền chuyển vào trong.
Trước đây, Thịnh Thế thường trực tiếp lái xe vào bãi đỗ xe ngầm từ con phố phía sau Thập Lý Thịnh Thế, nhưng hôm nay mang theo Cố Lan San, liền dừng xe ở ven đường phố phía Nam của Thập Lý Thịnh Thế.
“Đến rồi?” Cố Lan San nghe nói “Thập Lý Thịnh Thế” đã tồn tại ba năm, nhưng đây là lần đầu tiên cô đến đây, tuy rằng trước đây cô đã từng xem ảnh của “Thập Lý Thịnh Thế” trên mạng, nhưng vẫn có vẻ rất xa lạ.