Trầm Ngọc chết, đối với Hàn Phong chính là một đả kích vô cùng to lớn. Lửa giận trong mắt hắn bốc lửa, thân thể thì không ngừng run rẩy. Lúc này đây Hàn Phong trong đầu chỉ nghĩ làm cách nào để có thể giết chết được Diệt Hoàng một cách nhanh nhất.
Khí tức trên người Hàn Phong vẫn không ngừng tuôn ra, Hư Không ở bên cạnh Hàn Phong cũng thấy được biến hoá của hắn đầu tiên là khẽ cau mày. Ngay sau đó cũng phải khiếp sơ nhìn hắn.
Sở dĩ hắn cảm thấy khiếp sợ là do Hư Không không hề phát hiện ra lực lượng mà Hàn Phong bộc phát ra lúc này dĩ nhiên lại có thể ảnh hưởng tới hoạt động của đấu khí trong cơ thể hắn.
Điều này đối với một Thiên giai thất phẩm như Hư Không mà nói là một điều bất khả tư nghị.
Có thể trở thành một Thiên giai thất phẩm cường giả thì đối với việc vận hành đấu khí trong cơ thể lại càng thêm hiểu rõ. Từ lực lượng mà Hàn Phong bộc phát ra ngoài dĩ nhiên lại tương đương với Thiên giai thất phẩm.
Chẳng qua Hư Không cũng thập phần rõ ràng, trước đó không lâu hắn cũng chỉ mới chỉ điểm cho Hàn Phong nên hắn mới có thể thuận lợi tiến nhập Thiên giai lục phẩm.
Hôm nay như thế nào mà mới trải qua mấy tháng Hàn Phong lại có thể một lần nữa tăng vọt lên trở thành Thiên giai thất phẩm.
Lập tức trong đầu Hư Không đột nhiên hiện lên một tia linh quang rồi hắn cũng không có nghĩ tới nữ. Chắc chắn việc này có liên quan đến việc Hàn Phong mạc danh kỳ diệu biến mất tại lăng mộ thuỷ tổ tới một ngày.
Lẽ nào trong một ngày đó hắn lại gặp được kỳ ngộ nào đó? Trong lòng Hư Không âm thầm suy đoán.
Hai người Hư Không và Diệt Hoàng đều là Thiên giai thất phẩm cường giả đều khiếp sợ trước biến hoá trên người của Hàn Phong. Mà lúc này Hàn Phong cũng đã bắt đầu động thân!
Hàn Phong động thân, ngay lập tức hắn biến mất tại chỗ. Chí ý đối với Diệt Hoàng là như vậy bởi vì hắn không kịp nhìn thấy Hàn Phong phi thân theo hướng nào mà cũng không còn cảm nhận được khí tức của Hàn Phong nữa.
Dùng thực lực này của hắn mà không thể nào nhận biết được Hàn Phong như thế nào lại biến mất như thế. Điều này không khỏi khiến Diệt Hoàng rùng mình.
Đáng tiếc, không đợi cho hắn có bất kỳ phản ứng nào thì Hàn Phong lại một lần nữa đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn. Không có bất luận ngôn ngữ nào, trong mắt Hàn Phong lộ ra thị huyết quang mang. Một quyền oanh oanh liệt liệt hạ xuống ngực của Diệt Hoàng.
Thực sự Hàn Phong xuất thủ quá nhanh khiến cho một Thiên giai thất phẩm như Diệt Hoàng cũng không có kịp phản ứng mà né tránh.
Trúng một kích bất thình lình này của Hàn Phong khiến cho thân thể của Diệt Hoàng không thể nào khống chế được thối lui về phía sau mười bước thì mới có thể làm tan đi phần nào lực đạo của Hàn Phong.
Mà đồng thời Trầm Ngọc đang ở trong tay Diệt Hoàng cũng đã được Hàn Phong đoạt lại. Hắn nhìn khuôn mặt đáng yêu của Trầm Ngọc cùng với thân thể mềm mại của nàng đang nằm trong ngực hắn thì Hàn Phong không thể nào tin được nàng đã chết.
Có lẽ người khác không có rõ ràng lắm chuyện gì đã phát sinh nhưng ngay cả Diệt Hoàng, hắn là người trong cuộc nhưng cũng không biết được tại sao hắn đã điểm huyệt không cho Trầm Ngọc cử động mà nàng vẫn có thể tự sát.
Nhưng Hàn Phong cũng rất nhanh minh bạch. Tuy Trầm Ngọc đã bị điểm huyệt không cách nào hoạt động, không thể nào vận khởi đấu khí trong cơ thể.
Cho dù là đấu khí của Trầm Ngọc tịnh không có cao nhưng thân là một luyện dược sư cho nên nàng đối với những thủ pháp đặc biệt dùng để vận dụng đấu khí cũng biết rất nhiều.
Ngay khi Trầm Ngọc thấy Diệt Hoàng muốn lấy mình để uy hiếp Hàn Phong khiến cho hắn bị thương tổn. Điều này khiến cho nàng không thể nào tiếp thu được. Bề ngoài tuy nàng tỏ ra điềm tĩnh nhưng trong nội tâm nàng chính là một nữ tử cương liệt dị thường. Cuối cùng nàng vận dụng một thủ pháp đặc biệt mà chỉ có luyện dược sư mới biết được để tự sát.
Đây là một loại thủ pháp tự sát vô cùng thống khổi. Đó chính la mượn tinh thần lực để thôi phát đấu khí trong cơ thể chấn gãy tát cả kinh mạch của bản thân.
Kinh mạch đứt hết cũng chính là sinh cơ tẫn tuyệt. Mà Trầm Ngọc hiện tại cũng đang đối mặt với tình huống như vậy.
Đã biết được nguyên nhân mà Trầm Ngọc chết, nhưng Hàn Phong vẫn chưa có từ bỏ ý định, hắn một tay ôm chặt lấy Trầm Ngọc, một tay đặt ở đằng sau lưng nàng. Một cỗ năng lượng khổng lồ vô cùng thuần khiết chẫm rãi, dũng mãnh tiến vào trong cơ thể của Trầm Ngọc.
Hàn Phong nỗ lực dùng tinh khí của bản thân để nỗi liền lại kinh mạch cho Trầm Ngọc, với hi vọng có thể giúp nàng lấy lại một tia sinh cơ.
Chẳng qua dù hắn không tiếc việc hao tổn tu vi của bản thân nhưng Trầm Ngọc ở trong lòng vẫn không có bất cứ phản ứng nào.
Dần dần, tâm tình của Hàn Phong cũng trở nên trầm trọng hơn.
Về phần Diệt Hoàng thì sau khi nhận một quyền mãnh liệt của Hàn Phong, đấu khí trong cơ thể hắn cũng có chút náo động. Nhưng điều làm cho hắn chân chính khiếp sợ chính là với thực lực của Hàn Phong hiện tại dĩ nhiên có thể không coi hắn vào đâu. Mà đồng thời hắn cũng không thể cảm nhận được dấu hiệu cho thấy Hàn Phong muốn xuất thủ khiến cho bản thân bị trọng thương.
Đây mới chính là việc mà Diệt Hoàng cảm thấy khiếp sợ nhất.
Ở ngay trước mặt mọi người, hắn lại bị một tiểu mao đầu đánh trọng thương. Sắc mặt Diệt Hoàng cũng âm trầm không gì sánh được. Hai mắt càng thêm âm lãnh hơn nhìn Hàn Phong mà không có chớp.
Thấy Hàn Phong tựa hồ còn chưa có từ bỏ ý định cứu sống nữ tử kia thì trên mặt Diệt Hoàng cũng hiện lên một tia khoái ý, đột nhiên châm trọc nói:
– Đây là hậu quả của việc ngươi dám chống đối lại với ta. Yên tâm, kế tiếp ta sẽ giết chết ngươi. Rồi chôn cất hai người cùng một huyệt. Đây! Ngươi cứ coi như là lễ vật của ta tiễn ngươi xuống dưới địa ngục đi!
Sau khi thử truyền tinh khí vào trong cơ thể Trầm Ngọc nhưng không thể nào khiến cho nàng sống lại thì tia hi vọng cuối cùng trong lòng Hàn Phong cũng tan biến.
Mà lúc này đột nhiên lại nghe được giọng điệu châm trọc của Diệt Hoàng. Hàn Phong ngẩng đầu lên, hai mắt vô cùng băng lãnh nhìn thẳng vào hai mắt của Diệt Hoàng.
Mà Diệt Hoàng cảm nhận được ánh mắt của Hàn Phong truyền đến khiến cho nội tâm hắn run rẩy thì hắn vô cùng chán ghét cái loại cảm giác này. Nhưng trên thực tế thân thể của hắn cũng đã bán đứng suy nghĩ của hắn.
Bất quá Hàn Phong cũng không có ngay lập tức động thủ mà thân hình chợt loé lên bay tới gần nhóm người Tiêu Linh. Hắn đưa Trầm Ngọc cho Tiêu Linh rồi nói:
– Chiếu cố nàng cho tốt!
Thân thể Tiêu Linh run rẩy tiếp nhận Trầm Ngọc, nước mắt không ngừng chảy xuống hai má nàng. Mà Lâm Phỉ Vân ở bên cạnh thì từ lâu đã khóc lớn. Lâm Nguyệt cũng vừa an ủi tiểu nha đầu vừa đau thương nhìn Trầm Ngọc đang nằm trong lòng Tiêu Linh.
Tam nữ cùng với Trầm Ngọc có cảm tình vô cùng tốt. Ai có thể nghĩ được rằng lần này tới đế đô thì lại phát sinh những sự tình như vậy.
Hàn Phong cũng không có thoải mái hơn tam nữ là mấy. Sau khi giao Trầm Ngọc cho Tiêu Linh thì hắn đã xuất hiện ở trước mặt Diệt Hoàng lạnh lùng nói ra một câu:
– Ta muốn ngươi chết!
Thanh âm lạnh lùng đến thấu xương, tuy rằng không lớn nhưng truyền khắp cả hoàng cung khiến cho tất cả mọi người ai cũng có thể nghe thấy.
Mọi người tự nhiên biết được thực của của Diệt Hoàng vô cùng cường đại. Nhưng một tiểu mao đầu mới hơn hai mươi tuổi mà lại có thể nói ra nhưng lời đó thì đúng là không biết tự lượng sức mình một chút nào.
Nhưng trong lòng mọi người không có sinh ra cảm giác như vậy. Hiển nhiên vì câu nói này của Hàn Phong mà mọi người lại sinh ra ảo giác.
Ngay cả Diệt Hoàng khi nghe được ngữ khí cuồng vọng của Hàn Phong thì trong lòng cũng cảm thấy giận giữ nhưng nghĩ tới thân phận của hắn cùng với thực lực Thiên giai thất phẩm lại bị Hàn Phong nói như vậy thì Diệt Hoàng có biểu tình như vậy cũng là bình thường.
Nghe được Hàn Phong dĩ nhiên lại dám uy hiếp mình như vậy thì Diệt Hoàng cảm thấy tôn nghiêm của mình bị người khác coi thường.
Phẫn nộ rồi giận giữ, đây là biểu tình căng thẳng nhất của Diệt Hoàng từ đầu tới giờ. Hai mắt lạnh lùng nhìn Hàn Phong, lạnh giọng nói:
– Tiểu tử, ngươi thật là cuồng vọng, ngươi cho rằng mình có đủ năng lực để có thể giết chết ta sao?
Chẳng qua Hàn Phong căn bản không có ý định trả lời câu hỏi của Diệt Hoàng, mà hắn trực tiếp dùng hành động để trả lời.
Ngay từ trước đó lúc nổi giận Hàn Phong đột nhiên bộc phát ra một cỗ khí tức cường đại từ trước tới giờ chưa tùng có. Mà cỗ hơi thở này chính là nhờ Thiên Địa Chi Chứng mà Tiêu Phá Quân lưu lại. Đáng tiếc mà thời gian quá cấp bấp, Hàn Phong mặc dù hấp thu được nguồn năng lượng khổng lồ như vậy nhưng cũng chưa kịp luyện hoá chuyển thành lực lượng của bản thân.
Mà thần xui quỷ khiến thế nào khiến lúc trước Diệt Hoàng dùng Trầm Ngọc uy hiếp Hàn Phong khiến cho hắn bất đắc dĩ không dám vận dụng đấu khí để đối chọi với lực công kích của Diệt Hoàng.
Cuối cùng Hàn Phong cũng chỉ có thể dựa vào Mỹ Kim Thân của mình để phòng ngự, nếu như là những người khác, thậm chí là Hư Không thì khi mất đi sự bảo hộ của đấu khí cũng không thể nào dưới một kích không lưu tình của Diệt Hoàng có thể sống sót được. Duy chỉ có Hàn Phong mới có thể làm được điều đó.
Home » Story » ngạo thị thiên địa » Chương 416: Cái chết của Trầm Ngọc?