Kiếm quang của Ngạo Cam Tuyền chém xuống, chém vào giữa tâm của vòi rồng, trong chốc lát muốn xé nát lực lượng kiếm quang.
Nhưng mà kiếm quang của Ngạo Cam Tuyền ngưng tụ chân nguyên mà thành, hơn nữa trải qua địa cấp hạ phẩm bảo khí gia trì càng chắc chắn, vẻn vẹn là kiếm quang cũng chắc chắn như huyền giai thượng phẩm bảo khí, đối với Huyền Thiên có lực sát thương cực lớn. Vòi rồng căn bản không cách nào xé nát kiếm quang.
Kiếm quang vẫn như trước, nhưng lực lượng lại giảm nhiều, lực công kích tổn thất chín phần. Keng một tiếng Linh Kiếm Địa Cấp ngăn cản công kích của Ngạo Cam Tuyền, lúc này Huyền Thiên không lui nửa bước.
– Thực có thể thực hiện.
Huyền Thiên đại hỉ.
Ngạo Cam Tuyền thần sắc cả kinh, hắn đã nhìn ra năng lực thừa nhận của Huyền Thiên đã đạt tới cực hạn, nếu công kích hắn nhiều hơn nữa hắn có chín thành hy vọng trước khi Tiểu Hổ thành công tiến giai đánh chết Huyền Thiên.
Nhưng mà lúc này Huyền Thiên thi triển kiếm chiêu kỳ quái, Linh Kiếm Địa Cấp cùng Phá Vân Kiếm cùng quấn quanh. Vậy mà dẫn phát thiên địa đại thế, sinh ra vòi rồng cực mạnh, xông thẳng lên trời, làm lực công kích của hắn suy yếu rất nhiều. Rốt cuộc không cách nào tạo thành uy hiếp gì với Huyền Thiên.
Chuyển biến như thế làm sao Ngạo Cam Tuyền không sợ hãi chứ?
– Không có khả năng! Đây là ngoài ý muốn, nhất định là ngoài ý muốn! Nếu hắn có kiếm thuật tinh diệu như vậy đã sớm thi triển ra rồi, tại sao tới bây giờ mới sử dụng? Vừa rồi tuyệt đối là ngoài ý muốn, hắn không có khả năng thi triển ra lần thứ hai!
Trong nội tâm Ngạo Cam Tuyền thì thầm. Nhưng cũng không tin Huyền Thiên đột nhiên lĩnh ngộ kiếm chiêu, hắn công lâu không được thẹn quá hoá giận, lần nữa thi triển một chiêu đại sát thuật, điên cuồng tần công Huyền Thiên.
Huyền Thiên có kinh nghiệm lần đầu tiên thì thi triển lần thứ hai, càng thêm trôi chảy, kiếm chiêu vừa ra thiên địa đại thế từ bốn phía tụ tập lại, bầu trời không gió tự động, một vòi rồng cực lớn xông thẳng lên bầu trời, lực ly tâm càng mạnh hơn lần đầu tiên.
Kiếm quang của Ngạo Cam Tuyền bổ vào trong vòi rồng lực lượng giảm mất, lực công kích suy yếu, Huyền Thiên dễ dàng đỡ được.
– Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng này…
Ngạo Cam Tuyền điên cuồng gào thét lớn, thần sắc không thể tin, triển khai công kích về phía Huyền Thiên nhanh chóng hơn nữa.
Nhưng mà lực lượng cường đại cũng không cách nào công phá kiếm thế của Huyền Thiên, công phá vòi rồng, cho dù là Ngạo Cam Tuyền từ góc độ nào công kích Huyền Thiên thì cũng bị kiếm chiêu vừa lĩnh ngộ của Huyền Thiên ngăn cản, suy yếu lực công kích của Ngạo Cam Tuyền.
Ngạo Cam Tuyền dùng lực lượng bú sữa mẹ tiến hành công kích, nhưng Huyền Thiên lại làm cho công kích suy yếu chín phần, thế công cường đại của Ngạo Cam Tuyền ở trước mặt Huyền Thiên biến thành trò cười, cho dù hắn cố gắng như thế nào uy lực cũng cường đại như vậy, đều bị Huyền Thiên dễ dàng ngăn cản.
Chuyện này làm cho Ngạo Cam Tuyền thập phần biệt khuất.
Thời gian trôi qua nhanh chóng càng làm cho hắn điên cuồng, thẳng đến khi một tiếng nổ cực lớn vang lên, Ngạo Cam Tuyền mới kịp phản ứng: hỏng bét, con hắc hổ kia đã tiến giai thành công.
Thiên địa nguyên khí ở Hằng Nhạc Sơn bạo động, đã dẹp loạn, quá trình Tiểu Hổ tiến giai đã chấm dứt, thân hình của hắn tăng trưởng lần nữa, dài hơn sáu mét, phát ra khí tức bành trướng, so với lúc trước còn mạnh hơn nhiều, là yêu thú tứ cấp bá chủ.
Huyền Thiên bên thì đánh nhau, bên thì rút lui, Ngạo Cam Tuyền cách Tiểu Hổ bốn dặm.
Tiểu Hổ mở mắt ra, chỉ thấy Ngạo Vô Song đang ở cách đó không xa, nhưng mà xúc giác của yêu thú linh mẫn, tuy nhiên không thấy được thân ảnh của Huyền Thiên, nhưng mà trong mắt cũng cảm ứng được vị trí của Huyền Thiên.
Rống —
Tiểu Hổ rống to lần nữa, thân thể nhảy lên, như mủi tên lao thẳng tới Ngạo Vô Song.
Không khí bình tĩnh sinh ra một tầng gợn sóng, đó là thân thể Tiểu Hổ quá nhanh sinh ra gợn sóng, gợn sóng một tầng lại một tầng, lập tức đánh tới trước mặt Ngạo Vô Song.