Cũng bao gồm cả những người của Huyền Y Phái đang đi theo Lâm Dương.
Trong số đó có Long Thủ!
“Kim Bạc mỏng manh như vậy, lại có thể đánh mở viên đạn, xem ra thực lực của sư phụ lại tăng lên một tầng cao mới rồi.” Long Thủ thở dài nói.
Sự tiến bộ vượt bậc trong khoảng thời gian ngắn như vậy, Long Thủ đã không thể không thừa nhận tài năng của Lâm Dương quả là nghịch thiên…
“Còn còn không chịu đưa sao?” Thấy Lưu Cảnh Pha không có đáp lại, Lâm Dương lắc đầu: “Đã như vậy, vậy thì tôi tự mình đi lấy!
Ngay khi giọng nói vừa rơi xuống, Lâm Dương lập tức nhảy lên phía trước muốn ra tay với Lưu Cảnh Pha.
Lưu Cảnh Pha vô cùng sửng sốt, trong cơn hiểm nguy, anh ta hét lên một tiếng.
“Lão Thái, cứu tôi!”
Ngay sau khi những lời này rơi xuống đất, một ông già mặc áo sơ mi trắng, quần tây và đeo kính đột nhiên bước ra khỏi đám đông, chắn ngang trước mặt Lưu Cảnh Pha.
“Chàng trai trẻ, trước tiên dừng tay lại!”
“Ông muốn ngăn cản tôi sao?” Lâm Dương liếc ông ta một cái.
“Vật này đã thuộc vè Lưu Thiếu gia rồi, không phải của cậu, cậu không thể cướp được.”
“Nếu như tôi vẫn muốn cướp thì sao?”
“Vậy thì nắm đấm của ông già này không thể nào đồng ý rồi.” Ông cụ lắc đầu, sau đó trực tiếp mở ra tư thế.
“Trong số các anh còn có ai muốn ra tay thì cứ việc lên đi, nhưng mà chuyện đến mức này, tôi cũng sẽ không thủ hạ lưu tình, đánh với tôi, các anh sẵn sàng bị phế đi” Lâm Dương nâng lòng bàn tay lên, bình tĩnh nói.
“Hừ, tên nhóc, cậu chẳng qua chỉ biết một ít võ công và châm cứu. Chúng tôi ở đây nhiều người như vậy, không lẽ còn sợ một mình cậu sao?”
“Cậu thực sự cho rằng cậu là bất khả chiến bại sao?”
“Vậy thì xem thử ai lợi hại hơn đi!”
Mấy võ sĩ khác không phục cũng đứng ra trước mặt Lâm Dương.
Thấy vậy, Lưu Cảnh Pha cũng có dũng khí, liền mở họng hét lớn: “Ai có thể giết được tên chó này cho tôi, tôi sẽ cho.
người đó năm tỷ!”
Dưới phần thưởng lớn nhát định phải có dũng phu, ngay.
khi những lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều có động lực rất lớn, từng người một lao về phía Lâm Dương.
Không thể không nói chuyên gia một khi ra tay, liền biết có hay không.
Những võ sĩ này ai nấy đều di chuyển như những con thỏ, nhanh chóng chạy đến bên cạnh Lâm Dương, những nắm đấm lớn như nồi cát đó hung hăng chào hỏi đầu của Lâm Dương.
Vừa tắn công đã đánh vào chỗ hiểm.