Lúc này Nhiếp Vân mới phát hiện tâm tình của mình quá mức kích động, cả cánh tay của nàng bị hắn nắm đỏ lên.
– Năm đó ta nghe sư phụ nói, hắn nói linh hồn Triệu Hoán Sư cũng là một loại thiên phú đặc thù, bài danh cao hơn Thiên Nhãn Sư, tuyệt đối có thể đi vào Top 10, cực kỳ thưa thớt, người như thế có thể triệu tập lại linh hồn vỡ tan, hoàn bản quy nguyên!
Biết thiếu niên không phải cố ý, Bách Hoa Tu vuốt cánh tay, chậm rãi nói.
– Gọi về linh hồn vỡ tan?
Nhiếp Vân siết nắm đấm, trong lòng đột nhiên sinh ra một đạo quang minh.
Tuy mình chưa từng nghe qua Linh hồn Triệu Hoán Sư, nhưng nếu là thiên phú đặc thù bài danh Top 10, tự nhiên không yếu, rất có thể có loại năng lực này!
Thiên phú đặc thù, từng cái không thể khinh thường, ẩn chứa Thiên Đạo huyền bí, uy lực vô cùng!
– Vừa rồi ta nhìn thi thể Nhiếp Đồng một chút, trong cơ thể còn có một cỗ chấp niệm, chưa hoàn toàn tiêu tán, nói cách khác còn không có hoàn toàn tử vong, mới có thể cứu sống! Thật không biết hắn bằng chừng ấy tuổi, tại sao lại có chấp niệm lợi hại như thế!
Bách Hoa Tu nhìn thi thể thiếu niên, vẻ mặt kỳ quái.
– Cỗ chấp niệm này… Ta biết là cái gì!
Nghe được nữ tử nói, đôi mắt của Nhiếp Vân lại đỏ.
Người khác không biết tại sao đệ đệ lại có chấp niệm mạnh như thế, nhưng mình biết, cỗ chấp niệm này chính là để cho mình sống. Hắn cho dù chết, cũng muốn nhìn mình bình an vô sự!
Cũng bởi vì cỗ chấp niệm này, hắn mới bị trên trăm đạo cấm chế nổ mạnh mà không đương trường tử vong, cũng bởi vì cỗ chấp niệm này, mình mới có thể nghe được tiếng lòng của hắn, biết hắn không cam lòng…
– Đệ đệ, yên tâm đi, đã có biện pháp để ngươi sống lại, ta liền nhất định làm được!
Nắm tay siết chặt, trong lòng Nhiếp Vân phát thề.
– Tuy cỗ chấp niệm này có thể làm cho hắn sống lại, nhưng cỗ chấp niệm này thật sự quá yếu, căn bản không đủ chống đỡ thân thể duy trì, sau một thời gian, nhục thể của hắn sẽ hư thối, thật muốn như vậy, cũng là hẳn phải chết!
Nhìn đến sắc mặt của thiếu niên, Bách Hoa Tu biết hắn suy nghĩ cái gì, bất đắc dĩ nói.
Dù trong cơ thể Nhiếp Đồng có một cố chấp niệm duy trì, nhưng thân thể đích xác đã hoàn toàn tử vong rồi. Thân thể tử vong sẽ hư thối, nếu nát vụn, cho dù gọi linh hồn trở về cũng vô dụng!
Dù sao, linh hồn không có vật dẫn, căn bản không thể duy trì.
Đương nhiên, này cũng là bởi vì linh hồn của Nhiếp Đồng quá yếu ớt, nếu đạt tới Linh cấp Đại viên mãn, cho dù thân thể hoàn toàn mất đi, cũng có thể duy trì!
– Thi thể hư thối…
Nhiếp Vân nhíu mày, cảm thấy hi vọng vừa mới dâng lên, nháy mắt lại bị giội nước lạnh.
Đích xác, loại thiên phú này Triệu Hoán Sư mà ngay cả kiếp trước mình cũng chưa nghe nói qua, chớ nói chi là tìm, muốn tìm được khẳng định cực kỳ khó khăn, không biết phải hao phí bao nhiêu thời gian, thời gian dài như vậy, thi thể đệ đệ khẳng định đã sớm mục nát!
Dùng phong ấn đặc thù phong ấn, đích xác cũng có thể bảo trì bất hủ, đáng tiếc loại phong ấn này phải đạt tới Bí Cảnh cao cấp, cho dù không bằng cấp bậc kiếptrước, ít nhất cũng phải đạt tới Bí Cảnh ngũ lục trọng, chờ mình đạt tới loại trình độ này, hoặc là tìm được người nguyện ý giúp đỡ… Chỉ sợ hao phí thời gian còn nhiều hơn so với tìm kiếm Triệu Hoán Sư!
Đến lúc đó, thi thể đệ đệ giống nhau sẽ hư thối!
Đóng băng thi thể, cũng chỉ là giảm bớt mà thôi, không thể hoàn toàn làm thi thể không hư thối.
Vừa mới dấy lên hi vọng, lại tiến nhập bế tắc.
– Kỳ thật… Ta biết một loại đồ vật, có thể bảo trì được thi thể của đệ đệ ngươi không thay đổi, chẳng qua…
Nhìn thấy thiếu niên thần tình sầu khổ, Bách Hoa Tu đột nhiên cắn môi.
– Cái gì? Ngươi nói, chỉ cần ta có thể làm được, cho dù lên núi đao xuống biển lửa, cũng nhất định có thể hoàn thành!
Hai mắt Nhiếp Vân lộ ra vẻ chờ đợi.
– Ngươi có biết Kiền Khánh Tông chúng ta vì sao mỗi người đều có thể bảo trì dung mạo không thay đổi sao?
Bách Hoa Tu không trả lời câu hỏi của Nhiếp Vân, mà đột nhiên hỏi.
– Này… Các ngươi không phải nói có bí thuật gì sao?
Nhiếp Vân sửng sốt.
Người muốn bảo trì dung mạo không thay đổi, chỉ có đạt tới Bí Cảnh, đạt tới Bí Cảnh thân thể được Tạo Hóa khí cải tạo, tuổi thọ lâu dài, có thể bảo trì dung mạo
không thay đổi, Bách Hoa Tu dung mạo diễm lệ, trên đời vô song, thoạt nhìn bất quá hai mươi tuổi, thật có chút cổ quái.