Đầu óc hắn hoàn toàn mơ hồ, rượu khí giống như dòng nước lũ, quét sạch lý trí và cảm giác của hắn.
Uống liên tiếp 14 vò Tâm Động Tửu, quả thực có giá phải trả rất lớn!
Thế gian chưa bao giờ có chuyện được mà không phải nỗ lực. Ngay cả kỳ ngộ, cũng phải gánh trên vai mạo hiểm. Hồn phách của Sở Vân tăng mạnh, bây giờ là lúc hắn phải trả giá.
Ầm!
Hắn chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang, dường như lý trí đã bị tiêu tan, thoáng chốc xuất hiện thác nước cao tận trời cuốn theo tất cả.
– Những thứ này, là cái gì?
Hai mắt hắn mập mờ khó có thể nhìn rõ, rượu khí kích phát bản năng của hắn. Khiến hắn phát ra hành động kinh người.
Hắn cởi khố, xoạt một tiếng, long đầu to lớn xuất hiện!
Rống!
Trong nháy mắt, mọi người tựa hồ nghe thấy tướng rồng rống bên tai!
– Chuyện này…
Các vị Kiếp Yêu đều hoảng sợ, hai mắt trừng lớn.
Chúng nữ đều phát ra tiếng thét tiếng kêu kinh hãi, vẻ mặt đỏ ửng.
– Chuyện gì xảy ra vậy?
Tiểu Phi Yến không kiềm chế nổi hiếu kỳ, nói. Bẩy ngón tay Dịch Yên, xem chuyện gì xảy ra.
-Hả?
Nàng hét lên một tiếng kinh hô, vẻ mặt đỏ bừng, dường như cảm thấy hai bên tai đang từ từ nóng lên.
– Tại sao có thể như vậy! Rõ ràng thế gian tồn tại thứ kinh khủng như vậy! Thần thương của Đại Vương còn vượt xa Thông Thiên Côn, Thanh Thiên Trụ so với nó chỉ là rác rưởi a!
– Đây chính là Vạn Thế Long Vương Giản duy ngã độc tôn! Từ xưa nghe kể lại, vốn tưởng rằng chỉ là chuyện truyền thuyết, không ngờ lại có thực!
Ba.
Có hầu tử lỡ tay đánh rơi vò rượu trên tay xuống đất, khiến rượu ngon chảy lênh láng.
Cũng có hầu tử cấp Linh Yêu kính phục sát đất, hướng về phía Sở Vân tán thưởng.
Các hầu tử nghi ngờ chất vấn Sở Vân đều xấu hổ cúi đầu.
– Hóa ra là vậy! Hóa ra là vậy! Rốt cục ta đã hiểu được khổ tâm của lão chủ nhân nhân Vạn Thú Vương. Người thừa kế ta phải chờ đợi hơn 10 vạn năm qua, quả thực quá cường hãn. Ta triệt để thua, thua sạch.
Bạo Động Viên khiếp sợ, ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng.
Bỗng nhiên ôm quyền hướng về phía Sở Vân, nói:
– Lão đại, người chính là lão đại của ta. Quả thực lão đại người anh minh thần võ, lợi hại hơn người! Ta không phải đối thủ của người, hãy nhận của ta một lạy. Xin mời ngồi. Từ ngày hôm nay, ta chính là nhị Đại Vương, còn lão đại của ta chính là Đại Vương của các người!
– Chúng tiểu nhân xin bái kiến Đại Vương, bái kiến nhị Đại Vương…
Mấy vạn chúng yêu tại Bạo Động Sơn đều tru lên. Thanh âm chấn động
thiên địa, bay xa mấy nghìn dặm.
– Người đâu, mau sắp xếp phòng ngủ, để nhị Đại Vương cùng các thê tử vào nghỉ ngơi!
Bạo Động Viên quát lớn một tiếng.
– Chuyện này…
Các nữ tử có liên quan đều trừng mắt há mồm.
Quả thực Sở Vân cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.
Trong lúc mơ mơ màng màng, tựa hồ hắn cảm giác được vị trí của chính mình đã thay đổi, bên tai luôn có âm thanh vù vù. Ngay cả tiếng hô lớn như vậy cũng không nghe rõ.
Sau đó, hắn cảm giác được chính mình đang đứng trên một mảnh không gian ôn hòa, giống như tiến nhập vào đại dương
Hắn cảm thấy chính mình bị kích thích, khiến hắn trở thành dũng sĩ dũng mãnh nhất. Hắn đã ăn rất nhiều Long Tinh Quả, cho nên thân thể hắn rất dẻo
Trong đầu hắn trống rỗng, chỉ cảm thấy vô số bàn tay nhỏ bé đang nắm lấy từng bộ phận trên thân thể chính mình. Thế nhưng, so với bàn tay nhỏ bé, còn mềm mại hơn gấp bội lần.
Một luồng sóng khí khó tả, hình thành thủy triều trùng kích bên trong hắn. Loại cảm giác này, vô cùng thoải mái, giống như thấm vào tận xương cốt, hồn phách của hắn.
Cho đến khi tỉnh lại, hắn vẫn còn nhớ kỹ loại cảm giác nuốt hồn thụ cốt này. Quả thực thân thể giống như bay lên trời cao, sau đó lại rơi xuống vực sâu không đáy.
Hắn không còn nhớ rõ chuyện gì đã xảy ra với chính mình, bởi rượu khí quá lớn.