Trưởng thôn già than khóc ngồi thẫn thờ trêи mặt đất.
“Hahaha, vui lòng cống hiến sức lực, thiếu gia!”
Người đàn ông cười lớn, liền muốn giơ tay ra.
Nhưng trong giây tiệp theo, Nhan Khả Nhi đã trực tiệp căn vào lòng bàn tay của người đàn ông đó.
Người đó đau đớn toàn thân co giật, buông tay ra.
Nhan Khả Nhi đột ngột quay người lại bỏ chạy.
Bùm!
Một tiếng súng vang lên, trực tiếp bắn vào chân của Nhan Khả Nhi.
Cô ấy ngay tức khắc ngã xuống đất, di chuyển lại thêm khó khăn.
“Khả Nhi!”
Toàn bộ người của Dược Thôn đều vội vã chạy đến.
Nhưng những võ sĩ ở bên này đã ra tay, đè tất cả những người già yếu ớt bệnh tật này xuống đất …
Lưu Cảnh Pha vẻ mặt tràn đầy hung hãng, từng bước đi về phía Nhan Khả Nhi.
Nhan Khả Nhi bò về phía trước một cách khó khăn.
Đầu bù tóc rối toàn thân lắm bùn, cô ấy hy vọng biết bao nhiêu rằng sẽ có thiên thần hạ phàm, có thể cứu cô ấy, cứu những người ở Tân Điền Dược Thôn.
Nhưng cô ấy biết rằng đây hoàn toàn là một điều viễn vông.
Nhưng mà chính vào thời điểm này!
‘Vù vù vù vù vù…
€ó tiếng quạt xoay của máy bay trực thăng vang lên.
Mọi người không khỏi sững sờ, lần lượt nhìn lên không trung.
Mới phát hiện một chiếc trực thăng đang bay về phía này.
Đứng ở cửa trực thăng là một người đàn ông mặc vest, người đàn ông mặt không biểu cảm nhìn chằm chằm về phía này, trực thăng còn chưa hạ cánh, cách mặt đất vài chục mét, anh đã nhảy xuống rồi.
Bùm!
Người đàn ông dứt khoác rơi xuống đất.