“Tiệc riêng? Vậy tôi có thể tham gia không?”
Khi tôi nghe câu hỏi của Diệp Trần, hai tên bảo vệ đột nhiên cười lớn, như thể họ nghe thấy một câu chuyện buồn cười nhất từ trước tới nay,
“Vì nó là một bữa tiệc riêng, có phải là chỗ để ngài có thể tham gia một cách tùy tiện không?”
Một trong những tên bảo vệ cười nhạo nói.
Diệp Trần lập tức nhíu mày,
“Trước đó không phải vừa mới có hai người đi lên sao?”
Hắn nhìn kỹ, hai người đã đi lên trước đó, nhưng không có đưa ra bất cứ thiếp mời hay loại hình mời nào cả.
Một tên bảo vệ khác cười nhạo nói:
“Đó là Mã tổng của tập đoàn Bôn Đằng và Trương tổng tập đoàn Huyễn Thải, đương nhiên là có tư cách tham gia bữa tiệc riêng của ông chủ nhà tôi rồi!”
Sau đó, hắn vẫy tay trực tiếp vào Diệp Trần,
“Tôi nói cậu chỉ là một cậu bé, định tới chỗ như thế này làm hỗn loạn cái gì? Đi đi đi! Đi chỗ khác chơi!”
Diệp Trần trong lòng đột nhiên lóe lên vẻ tức giận, nhưng nhanh chóng lại bình thường trở lại.
Vì nó là một bữa tiệc riêng tư, người ta không biết về mình, cự tuyệt ở ngoài cửa cũng không có gì không đúng.
“Có vẻ như hôm nay lần này đến đây coi như vô ích…”
Đang suy nghĩ về điều này, Diệp Trần đang có ý định rời đi, tại thời điểm nàu, đột nhiên một người đan ông trung niên dáng người béo phì từ ngoài của đi vào.
Diệp Trần nhìn thấy người này, đột nhiên hai mắt của hắn sáng lên, và nhanh chóng hô lên một tiếng,
“Chú Ngô!”
Hóa ra là người này là cha của Ngô Lỗi, Ngô Bá Hùng, trước kia Diệp Trần không ít lần đến Ngô gia để chơi, nên cả hai không phải là người lạ.
“Tiểu Trần? Làm sao cháu lại ở chỗ này?”
Ngô Bá Hùng nhìn thấy Diệp Trần, cũng không thể không sững sờ, chợt cười hỏi.
Đối với bạn cùng lớp của con tria mình, Ngô Bá Hùng luôn luôn đánh giá cao, không chỉ là thành tích học tập xuất sắc, hơn nữa làm người rất bình tĩnh, tuy rằng tính cách hướng nội một chút, nhưng sau này nếu như có thể thay đổi, tương lại có thể nói là tiền đồ không thể đo lường,
Diệp Trần cũng không nói với Ngô Bá Hùng rằng, chính mình tới đây để mua ngọc bích, nhưng chẳng qua hắn nói rằng hắn đối với ngọc bích cảm thấy khá là hứng thú và muốn đến Cổ Nguyệt Trai nhìn thấy chút việc đời.
Sau khi nghe những lời của Diệp Trần, Ngô Bá Hùng đột nhiên cười nói:
“Không nghĩ tới tiểu Trần cháu có sở thích này, vậy coi như cháu chọn đúng dịp vào ngày hôm nay! Người ta nói rằng Cổ đại sư trước đây có được một khối ngọc bích tốt nhất, và bây giờ ông ta đã luyện chế thành pháp khí, cháu theo chú đi lên, Hôm nay chú Ngô dẫn cháu đi mở rộng tầm mắt!”
Sau đó, Ngô Bá Hùng trực tiếp nắm lấy cánh tay của Diệp Trần kéo theo bước về phía tầng hai.
Mặc dù Ngô gia không thể so sánh được với ba gia tộc lớn ở Vân Châu, nhưng đây cũng là gia tộc hàng đầu, và chính Ngô bá Hùng phụ trách một công ty gồm hàng trăm người, cũng là một người có mặt mũi tại thành phố Vân Châu, lại là khách quen của Cổ Nguyệt Trai, hai tên bảo vệ kia tự nhiên không dám chặn.
“Pháp khí?”
Khi Diệp Trần nghe thấy điều này, lông mày không thể không nhíu lại.
Mặc dù hắn mơ hồ biết rằng, trên trái đất cũng có thể có sự tồn tại của tu chân giả, nhưng hắn cả đời kiếp trước của hắn chưa bao giờ gặp được, vì vậy bây giờ anh nghe những lời của Ngô Bá Hùng, và trong lòng hắn vẫn còn hơi ngạc nhiên.
Ngô Bá Hùng còn tưởng rằng Diệp Trần không biết pháp khí là gì, thế là nhanh chóng giơ một vòng tay bằng ngọc bích màu trắng đeo trên cổ tay của mình lên, vẻ mặt vui vẻ nói:
“Đây là pháp khí mà chú đã mua từ Cổ đại sư ở một mức giá cao trong thời gian qua, từ khi đeo cái pháp khí này, chú cảm thấy rằng toàn bộ tinh thần trở nên phấn chấn, ngay cả những vấn đề huyết áp cao mà chú chưa chữa khỏi trước đó, vậy mà không cần uống thuốc lại khỏi bệnh, quả thực thần kỳ! “
Ngô Bá Hùng nói xong, lấy tay nhẹ nhàng vuốt ve chuỗi vòng tay ngọc bích màu trắng này, ánh mắt để lộ ra vẻ rất yêu thích.
Diệp Trần tập trung nhìn vào, lập tức suýt chút nữa cười ra tiếng,
Thật sao! Ngô Bá Hùng gọi cái này là pháp khí, nhưng dựa theo thực tế mà nói, trên vòng tay màu trắng này, được người khắc lục một đạo phù văn cực kỳ đơn giản mà thôi!
Cái vòng tay ngọc màu trắng này, vốn chính là ngọc bích cực phẩm, sau khi được người khắc lục lên trên một đạo phù văn tĩnh khí ngưng thần, tự nhiên có một chút tác dụng, không có gì ngạc nhiên.
Nếu cài này có thể được coi là pháp khí, vậy Diệp Trần hôm qua luyện chế mặt dây chuyền của Tô Lam, nó có thể được coi là Thần khí!