Ngài Hách không khống chế được chính mình, hắn bắt đầu lo lắng, nếu như thầy Chu biết mình thích cậu ấy, cậu ấy có thấy mình ghê tởm không?
Có thấy ghét bỏ mình không?
Có muốn xa lánh mình không?
Rồi từ đó trở thành hai người xa lạ?
Nghĩ tới những điều ấy, ngài Hách vô cùng âu sầu ảo não.
Vì thế mà mấy ngày sau đó, ngài Hách bắt đầu quyết định cách xa thầy Chu. Hắn không muốn bày ra sự yêu thích rõ ràng này.
Chuyện này thực sự rất kỳ lạ, vốn dĩ thầy Chu chưa hề biểu hiện ra điều gì, thế nhưng ngài Hách lại tự mình suy nghĩ mọi chuyện tới tình huống xấu nhất, thê thảm nhất.
Mấy ngày này ngài Hách bắt đầu mất ngủ một cách tình cờ, một mình nằm trên giường, hắn không nhịn được mà xót xa cho phận mình.
Đường đường chính chính yêu thích một người cũng không thể.
Sau đó khi trợ lý Vương đi làm trở lại, phát hiện ông chủ nhà mình làm việc không có tinh thần, liền đưa cho hắn một cái gối. Đây là thứ trợ lý Vương bí mật làm dựa theo công thức bí truyền của tổ tiên, bên trong là thảo dược có tác dụng thôi miên an thần.
Ngày đầu tiên ngài Hách cầm gối về ngủ, quả thực vào giấc rất nhanh.
Trong mộng là khung cảnh vô cùng tuyệt vời. Trong mơ ngài Hách thấy mình trở lại những năm cấp ba, phòng học không hề khác biệt với ký ức, bạn cùng lớp cũng ở đây, đang là giờ ra chơi giữa tiết, vô cùng ồn ào náo nhiệt, tràn ngập hơi thở thanh xuân.
Chỉ là giấc mộng này lại không tươi đẹp như thế…