Vào hôm tin tức giả này xuất hiện, thỉnh thoảng Từ Thanh Đào mới đổi ID Weibo.
Chữ ký ảnh có thể tra một cái là ra, chỉ không khớp với tên ghi chú của Trần Thời Dữ một chút: @ Sống lại sẽ không phụ lòng Đào Tiểu Đào.
Bình luận cứ thế mà bàn tán theo:
“Mắc ói ghê, lấy tên ghi chú tình thú của vợ chồng nhà người ta ra để đồn tin (ói)”
“Nhặt lại liêm sỉ đi kìa, bà chủ mà gặp phải ả thì đúng là xui hết sức xui!”
“Trời ạ, khi ấy tôi còn tin vào tin đồn của cô ta cơ!”
“Cứu với… sao bà chủ xinh đẹp cũng xem bộ phim Mary Sue thiểu năng “Tình yêu trái ngang của cậu chủ Thời” thế!”
“Tôi không hiểu được sở thích của người có tiền (tay giơ tạm biệt)”
“Này, không lẽ chỉ có mỗi mình tôi ship CP thôi hả, thử cố gắng liên tưởng một xíu đi, Trần Thời Dữ cũng là cậu chủ Thời đấy (đầu chó)”
“Thuyền này chèo còn tuyệt hơn cả Đào Nhược với Cao Thư Ngạn, đệt, bản thật của tình yêu trái ngang giữa tổng giám đốc Thời bá đạo và Đào Tiểu Đào luôn!”
“Lầu trên đừng nói bậy, rõ ràng là tình yêu ngọt ngào mà!!!”
Đến đây, bỗng dưng chủ đề bị rẽ sang hướng khác.
Mọi người mới chú ý đến câu “Vợ chồng hòa hợp”, “Keo sơn gắn bó” trên Weibo chính của Hằng Gia.
“Ai viết thư luật sư thế, khó mà không nghi ngờ sếp lớn len lén thêm vào (đầu chó)”
“Bà mẹ nó, ai hiểu cho tâm trạng hiện giờ của tôi, tôi là người đầu tiên trên mạng chèo thuyền CP chị gái ngoài giới với tổng tài bá đạo giới tài chính, không ngờ cặp tôi chèo là thật luôn!!”
“Gắn bó keo sơn kiểu gì, gắn tôi xem xem?”
“Là dân mua cổ phiếu của Hằng Gia, có cuộc sống sau khi cưới gì mà bọn đợi cổ phiếu như chúng tôi không được xem đâu (đầu chó)”
…
Chuyện đến đây đã hoàn toàn rẽ theo hướng khác.
Nhưng hot search chủ đề Tống Gia Mộc ngoại tình và Đào Nhược sao chép luận văn vẫn treo cao trên Weibo.
Ngoài ra, theo vết tích đào bới sát sao của cư dân mạng, thậm chí, cuối cùng còn moi ra vòng tay trùng kiểu với Từ Thanh Đào là hàng giả, mặc dù hình tượng của cô ta đã đổ vỡ không còn lại gì, nhưng chắc chắn hình tượng trắng trèo giàu có xinh đẹp đã toang rồi.
Không chỉ có thế, sau này tay săn ảnh còn tiết lộ ảnh chụp Đào Nhược đến bệnh viện phá thai, dính dáng đến phốt của cô ta diễn giả làm thật với Cao Thư Ngạn, hơn thế nữa, sau khi Cao Thư Ngạn bị cô ta liên lụy, lập tức xuất hiện các tin tức tiêu cực kiểu như anh ta thả thính người thường khắp muôn nơi.
Dạo này đài truyền hình trung ương triển khai hành động thanh lọc rầm rộ, Đào Nhược và Cao Thư Ngạn xui xẻo đụng phải họng súng rồi.
Một loạt tiêu đề hot search làm người ta nhìn đến hoa cả mắt, gì mà # Đào Nhược sao chép báo cáo # # Hình tượng Đào Nhược sụp đổ # # Vợ chồng Ngạn – Nhược (Đào – Lý) là giả #, họ như đụng thẳng vào họng súng.
Cả câu chuyện từ bắt đầu cho đến khi lên men chỉ vỏn vẹn vài tiếng đồng hồ, Weibo của hai người đã bị buộc phải xóa bỏ, thậm chí đến siêu thoại và tiêu đề cũng biến mất.
Trước một loạt đả kích giáng xuống này, thậm chí Đào Nhược và ekip quản lý của cô ta còn chưa phản ứng lại kịp.
Mà mọi thứ cứ như thể là đã xong xuôi và được hạ màn.
Điện thoại của ekip quản lý bị gọi đến nỗi muốn nổ tung, theo đó mà đến là hợp đồng bị hủy của các đối tác hợp tác và các sản phẩm đại diện.
Tiếp theo đây, Đào Nhược sẽ phải đối diện với tiền bồi thường gần vài triệu và các vụ án kiện tụng.
Trên hot search đâu còn tên Từ Thanh Đào nữa, trừ Đào Nhược và Cao Thư Ngạn đã bị xử lý.
Chỉ còn cái tên Tống Gia Mộc vẫn còn được treo trên NO.1.
Cư dân mạng hóng hớt cả một buổi tối, bấy giờ họ mới chú ý đến nhân vật này.
Nếu Từ Thanh Đào đã là bà chủ Hằng Gia, thì đại gia không thể là Tống Gia Mộc được.
Không nói cũng biết.
Theo lời của cư dân mạng hóng hớt, thì, Trần Thời Dữ mà là chồng mình, thế thì mình đi đường còn hất mặt lên mà nhìn trời, ăn no rửng mỡ hay gì mà phải hạ mình đi làm “tình nhân” của Tống Gia Mộc?!
Nhưng đoạn video ghi âm do Anh trai ăn dưa tài chính tiết lộ cũng là thật.
Dù đã xóa, nhưng vẫn còn nhiều người đã lưu lại.
Giờ đây, có vẻ như thái độ “Khi nào ly hôn với anh ta để đến với anh” của Tống Gia Mộc.
Đã hoàn toàn trở thành thái độ của một gã tầm thường mà bày đặt lên mặt:)
Chồng người ta là chủ tịch, mắc mớ gì phải ly hôn hả?!
Dựa vào giấc mơ đẹp của anh à??
Các kiểu bình luận ào vào dưới tiêu đề Tống Gia Mộc lộ tin yêu đương:
“Ọe, cặn bã đáng chết, mình cắm sừng vợ chưa cưới không nói, còn đi dây dưa với vợ người ta, ói mất!”
“Hồi đi học xem video giảng giải của anh ta còn cảm thấy rất lợi hại, giờ thì chỉ muốn chọc mù mắt mình thôi!”
“Sự thật đã chứng minh được rằng, bất kể đàn ông thể hiện ra mình xuất sắc đến đâu, thì trong thâm tâm vẫn thối nát vô cùng!”
“Còn xúi người ta ly hôn với chồng nữa chứ, mặt anh mốc lắm đấy, sao không soi mặt mình trong nước tiểu thử xem?”
“Người ta là trời sinh một đôi, đâu đến lượt yêu quái như anh đến phá đám?”
“Hủy theo dõi rồi, không thể tha thứ cho đàn ông kiểu này được.”
“Tội vợ sắp cưới của anh ta quá, không biết đạo diễn Trình biết chuyện anh ta ngoại tình không nữa.”
Trong nước, Trình Gia Di cũng là nữ đạo diễn sân khấu kịch khá nổi tiếng.
Qua sự nỗ lực của bản thân, cô ta đã tích lũy được lượng fan khá lớn, dựng nên hình tượng nữ thần nghệ thuật dịu dàng.
Khiến người ta thổn thức không thôi là đôi chân tàn tật của cô ta.
Là một vũ công xuất sắc, không còn gì đau đớn hơn việc mất đi đôi chân.
Mấy năm nay Trình Gia Di cũng thường xuyên nhắc đến tiếc nuối của mình, làm khán giả càng thương tiếc cho cô ta hơn.
Giả vờ đáng thương rất có hiệu quả, bấy giờ càng thêm sâu sắc.
Cư dân mạng nhiệt tình gắn thẻ cô ta vào bình luận ngày càng đông:
“@ Trình Gia Di, kiểu đểu cáng này thì ly hôn sớm đi đạo diễn Trình ơi!”
“Nhìn rõ bộ mặt thật của cặn bã, vì loại người này không đáng @ Trình Gia Di.”
“Cư dân mạng chúng tôi khuyên nên chia tay (đậu nành mỉm cười) @ Trình Gia Di.”
Nhưng họ gắn thẻ cả nửa ngày trời, vậy mà từ đầu đến cuối Trình Gia Di vẫn chưa bày tỏ thái độ gì.
Thái độ muốn bao dung tha thứ cho bạn trai này khiến cư dân mạng hơi thất vọng, lập tức cảm thấy hoài nghi hình tượng người phụ nữ độc lập tự chủ mà Trình Gia Di dựng nên.
Lúc lướt đến những bình luận này, điện thoại của Tống Gia Mộc đã nổ tung vì bị bạn từ bốn phương gọi đến.
Chỉ nhìn lướt Weibo thôi, nhưng những bình luận hot search khó coi ấy cứ thế mà bất ngờ ập vào mắt.
“Chết đi.”
“Ghê tởm.”
“Đểu cáng.”
“Đáng đời.”
Ác ý rõ như ban ngày và những câu chửi rủa cứ ùn ùn kéo đến.
Internet là nơi anh ta có thu nhập thêm, mà giờ đây đang dùng một hình dạng dữ tợn há to miệng đầy máu ăn tươi mà nuốt sống tinh thần của anh ta.
Mỗi một chữ đều như lưỡi dao sắc bén đâm sâu vào tim anh ta, xé rách lớp thể diện anh ta đấy mang mười mấy năm nay.
Cuộc đời của Tống Gia Mộc đã thuận buồm xuôi gió từ khi sinh ra, bố mẹ khỏe mạnh bình an, bạn gái cũ xinh đẹp hiểu chuyện, hồi đại học nổi tiếng nhờ nhan sắc và thực lực khi tham gia chương trình, nhanh chóng nắm lấy lượt truy cập của phương tiện truyền công cá nhân, còn trẻ tuổi mà thu nhập mỗi tháng đã lên đến hàng triệu tệ.
Mà, mọi việc xảy ra trong ngày hôm nay, như đã đánh vỡ mọi sự kiêu ngạo của anh ta.
Danh lợi, người con gái mình thương, tiền bạc, thể diện, thoáng cái đã mất hết.
Người trong ngành oanh tạc WeChat của anh ta tới tấp, họ giả vờ an ủi nhưng thật ra là đến xem chuyện cười của “đứa con cưng của trời” là anh ta đây.
Tống Gia Mộc như không thấy gì, ngồi im lặng trước cửa sổ.
Đã cuối tháng sáu, hạ chí đến rồi.
Đó là mùa anh ta ghét nhất, cũng là tiết khí anh ta ghét nhất.
Tâm tư như rời khỏi linh hồn, thình lình nhớ đến cách đây không lâu, hôm lãnh giấy chứng nhận, anh ta đã cho Từ Thanh Đào leo cây.
Có phải cũng giống hôm nay, điện thoại cô đầy những người xem chuyện cười, bạn bè, đồng nghiệp, và cả người cùng ngành.
Anh ta còn có người thân, có bố mẹ an ủi.
Nhưng Từ Thanh Đào thì có gì?
Tống Gia Mộc thoáng mờ mịt, dường như đây là lần đầu tiên anh ta chợt nhận ra, hình như khi ấy Từ Thanh Đào chỉ có mỗi mình anh ta.
Nhưng anh ta đã làm những gì, đón chị của cô vào ngày sinh nhật cô, tham gia sân khấu trở lại của chị cô vào lễ tốt nghiệp của cô, mỗi khúc ngoặt trọng đại trong đời cô, rõ ràng anh ta mới là người đàn ông có tư cách tham gia, nhưng anh ta luôn luôn bỏ lỡ, bỏ lỡ đến nỗi giờ đây anh ta chẳng còn gì nữa!
Ai cũng được, nhưng tại sao cứ phải là Trần Thời Dữ?! Sao lại là anh, tại sao đã nhiều năm trôi qua mà vẫn cứ là anh?!
Cô không ngần ngại gả cho người khác, thế thì tình cảm mấy năm qua của họ là gì?!
Anh ta rất muốn hỏi Từ Thanh Đào, rằng, anh là thằng hề trong tình yêu của em sao.
Anh là lựa chọn tạm bợ của em trong những năm sau khi cậu ta rời đi sao.
Anh là đồ thay thế mà em tùy tiện tìm đến để hoàn thành cuộc đời em đúng không.
Khoảnh khắc ý nghĩ này xuất hiện, tâm trạng Tống Gia Mộc đã mất khống chế.
Chưa có khoảnh khắc nào anh ta nhận ra rõ như bây giờ, rằng, từ nay về sau, anh ta sẽ không thể can dự vào cuộc đời của Từ Thanh Đào nữa, sẽ không bao giờ.
Sự đau khổ và hối hận tột cùng như trói cả người anh ta lại, ngay cả việc thở cũng như bị dao cắt, điện thoại trên bàn vẫn đang rung lên từng đợt, anh ta cầm lên rồi sau đó dữ dằn ném mạnh ra phía cửa sổ.
“Loảng xoảng…” một tiếng.
Chất liệu cứng rắn như thủy tinh cũng vỡ thành trăm mảnh trước sức mạnh của anh ta, mảnh vỡ thủy tinh văng tung tóe rồi sượt qua gò má xanh xao trắng bệch của anh ta, nhanh chóng để lại vài vết máu.
Tiếng động cực lớn ảnh hưởng đến Trình Gia Di ở phòng kế bên.
Thấy cảnh tượng trước mặt, liên tưởng đến những chuyện trên Weibo, vẻ mặt cô ta trắng ngắt: “Gia Mộc, chuyện trên Weibo em biết hết rồi, anh đừng để ý quá nhiều, mấy lời trên mạng đều là…”
“Trình Gia Di.”
Anh ta bỗng ngắt lời cô ta.
Đây là lần đầu tiên trong nhiều năm nay anh ta gọi cả họ lẫn tên cô ta ra.
Trông Tống Gia Mộc có vẻ vô cùng uể oải, cũng rất mỏi mệt.
Dưới cằm lún phún vài cọng râu xanh, nhắm mắt mà nói: “Kết thúc chuyện đính hôn đi thôi.”
Mặt Trình Gia Di tái mét: “Ý anh là sao?”
“Không có ý gì hết.” Giọng Tống Gia Mộc vẫn lạnh lùng như cũ: “Người giúp em khám bệnh là bác sĩ, không phải anh.”
“Đùng đùng…” một tiếng, mây đen tích tụ đã lâu nay chợt hóa thành cơn mưa lớn.
Đôi môi Trình Gia Di run rẩy: “Kết thúc đính hôn vào lúc này, anh muốn mọi người xem em như trò cười ư?”
Tống Gia Mộc như chợt nhận ra điều gì đó, âm cuối hơi run rẩy mà đáp: “Hôm anh không nhận chứng với Từ Thanh Đào, em có từng nghĩ tới việc em ấy sẽ bị bao nhiêu người xem như trò cười hay không?”
Nửa tiếng sau, Weibo đã im ắng chợt có một bài mới được đăng lên.
@ Trình Gia Di: Rất tiếc khi phải dùng cách thức này để gặp mọi người, sau khi tôi và @ Tống Gia Gia Mộc Alex thỏa thuận đã quyết định chia tay trong hòa bình, quyết định hủy bỏ quan hệ đính hôn. Không có ý chiếm dụng thêm tài nguyên công cộng nữa, cũng hy vọng các bạn có thể quan tâm đến tác phẩm của tôi nhiều hơn, chứ không phải đời tư của tôi. Quãng đời còn dài, cuộc đời đáng để mong đợi (yêu).
…
Đêm nay đã xảy ra quá nhiều việc, Từ Thanh Đào cảm thấy điện thoại của mình đã không còn là điện thoại nữa.
Từ khi chuyện nổi như cồn cho đến bây giờ, cứ như thể là động đất cấp độ mười, tin nhắn của Weibo và WeChat bị nhắn đầy hết cả.
Mãi đến khi bình tĩnh hơn một chút, cô mới cầm điện thoại lên, xóa hết những tin nhắn WeChat chỉ đơn giản là đến hóng hớt.
Thuận tiện đáp lại sự quan tâm của Nghiêm Linh và vài đồng nghiệp, có quá nhiều việc không thể kể rõ trên WeChat, ngày mai đến công ty vẫn phải đánh một trận ác liệt.
Nhấn mở WeChat của Tạ Sênh ra, thoạt đầu, bên kia an ủi cô suốt.
Từ khi gửi link Weibo của Trình Gia Di thì trở đi thì đều là kinh ngạc.
[Đậu má, Trình Gia Di hủy bỏ đính hôn với Tống Gia Mộc rồi à??] [Ha ha tớ còn tưởng đôi trai đểu gái hư này yêu nhau lắm cơ chứ, hoá ra vẫn là “tai vạ đến thân ai nấy lo” đấy thôi:)]Có nên nói việc này hoàn toàn nằm trong dự liệu của cô hay không?
Từ Thanh Đào thấy mình rất hiểu Trình Gia Di, là một đạo diễn sân khấu kịch đã bước một chân vào giới giải trí, nửa đời gây dựng hình tượng tiên nữ trong sáng, sao có thể để bản thân bị loại đàn ông ngoại tình cắm sừng kiểu này vấy bẩn:)
Tạ Sênh vẫn nhắn tin tới tấp:
[Vẫn là chồng cậu tốt] [Hôm nay anh Thời quá ngầu luôn, hung hăng đánh nát gương mặt thối của bọn tài khoản marketing Tư Mã luôn!] [Nhưng tớ hơi tò mò] [Cuộc sống sau khi cưới của hai người thật sự gắn bó keo sơn như trên thư luật sư viết à?]Từ Thanh Đào: […]
Từ Thanh Đào: [Giờ cậu muốn mất đi tớ lắm à?]
Tạ Sênh: [Đã thu hồi một tin nhắn]
[Câu hỏi cuối cùng] [Cuộc hôn nhân này của cậu, còn khả năng ly hôn không?]Ồn ã náo nhiệt đến nỗi Weibo cũng tê liệt.
Khác xa hoàn toàn với suy nghĩ ly hôn ngây thơ lúc đầu của cô.
Tạ Sênh rất lo cho Từ Thanh Đào.
Dù gì thì cô cũng chung giới với Trần Thời Dữ, địa vị của người ta còn cao hơn cô nhiều, xử lý cô còn dễ hơn giết chết một con kiến.
Ngay lúc cô nàng đang xoắn xuýt không biết nên tìm luật sư đáng tin hầu tòa cho Từ Thanh Đào hay không.
Thì đầu bên kia mới chầm chậm gửi tin nhắn sang.
[Ai nói với cậu là tớ muốn ly hôn?]Việc đã đến nước này, Từ Thanh Đào cảm thấy mình nên thừa nhận rằng, bản thân cô đã bị vẻ ngoài điển trai của Trần Thời Dữ mê hoặc đến nỗi cô hơi hơi thích anh.
Hình như đây cũng không phải việc khó nhằn gì.
Vả lại, có thể do trưa nay cô bị hạ đường huyết chưa khỏe hẳn, chiều nay còn mưa một trận lớn, cô ham mát không đóng cửa sổ cộng thêm việc cảm xúc dao động thất thường, bây giờ đầu óc cô cứ mơ mơ màng màng.
Cô thấy mình tham lam hơn trong tưởng tượng nhiều, ban đầu chỉ cảm thấy gặp lại nhau là được, khi đã kết hôn thì chỉ muốn làm đại cho qua, bây giờ hơi hơi thích anh thì lại mong anh cũng thích mình.
Bỗng cô nhìn chằm chằm vào vị trí của mình vài giây.
Cô là kẻ làm công ăn lương nhỏ bé, sao có bản lĩnh rút lui an toàn từ chiến trường dư luận tư bản như Weibo.
Cộng thêm bài chứng minh mạnh mẽ có sức lực của Hằng Gia, nghĩ thôi cũng biết, chắc chắn là Trần Thời Dữ giải quyết giúp cô.
Nhưng anh định làm Lôi Phong [*] sao?
[*] Lôi Phong là một chiến sĩ lấy việc giúp đỡ người khác làm niềm vui của mình, toàn tâm toàn ý phục vụ nhân dân. Nôm na ở đây Từ Thanh Đào nghĩ anh định làm người tốt không công à,… kiểu vậy.Sau khi âm thầm giúp đỡ cô mà cũng không thèm nhắn thêm tin nào hết ư?
Nhớ đến lúc cô xảy ra chuyện, có lẽ Trần Thời Dữ vẫn đang đi công tác ở Pháp.
Lịch trình bận rộn như thế còn phải tranh thủ thời gian thu dọn mớ hỗn độn của mình.
Thoáng chốc, lòng cô chợt dâng trào cảm giác hổ thẹn và chột dạ.
Nhìn chằm vào khung trò chuyện vài giây, cô gửi meme âm thầm quan sát.
Tiếp đó thì nhắn tin sang: [Giờ anh đang ở đâu vậy?]
Đây chỉ là một câu bắt chuyện đơn giản.
Ngờ đâu, phía Trần Thời Dữ nhanh chóng hiển thị trạng thái đang soạn tin.
Tim Từ Thanh Đào chợt đập nhanh, sau đó nhận được câu trả lời của bên kia: [Dưới lầu nhà.]
Cô ngây người, dưới lầu?!
Không phải ngày mốt Trần Thời Dữ mới về à???
[Dưới lầu Bách Nguyên Nhất Hào?] [Không thì?] [Hay là em có nhà khác bên ngoài?]Gần như Từ Thanh Đào đã bật dậy khỏi giường trong tức khắc.
Cô vội vã thay áo ngủ, sau đó cột tóc lên, cứ như thể là đang giành giật từng giây với thời gian vậy, Từ Thanh Đào còn nhớ món quà đặt trên tủ đầu giường.
Chiếc đồng hồ đeo tay trị giá hai mươi nghìn.
Đến khi cô gấp gáp bước vào thang máy, mới chợt hoàn hồn lại.
Chờ đã, Thời Tiểu Dữ đang ở dưới lầu mà, sao cô phải vội vã chạy ra ngoài?!
Chẳng phải chờ anh đi lên là được rồi sao!
Làm vậy trông như thể là cô rất muốn gặp anh.
Nhưng cô chưa kịp nghĩ kỹ hơn.
Thì cửa thang máy đã mở, đối diện với cổng chính.
Trần Thời Dữ đưa chìa khóa xe cho Triệu Dương, trông anh giống như vừa đi đường xa bụi bặm, có lẽ là anh vừa xuống sân bay quốc tế Vân Kinh thì đã vội về nhà.
Chắc là do vừa kết thúc lịch trình công tác, nên ngay cả bộ vest anh cũng chưa kịp thay ra, vì thời tiết nóng bức nên anh không đeo cà vạt, tháo hai chiếc cúc trên cùng của áo ra. Rõ ràng vẫn là trang phục nghiêm túc nhưng khi khoác trên người Trần Thời Dữ thì lại có phần kiêu ngạo bướng bỉnh.
Dường như bên kia cũng chú ý tới ánh mắt của Từ Thanh Đào nên anh nhìn sang.
Không biết đây có phải là ảo giác hay không, mà cô có cảm giác anh đã nhìn mình rất lâu, dường như muốn nhìn xem cô có thoải mái hay không.
Từ Thanh Đào chợt hoàn hồn, nhận ra mình vừa làm chuyện ngu ngốc gì, bỗng chốc cô thấy hơi xấu hổ.
“À thì…” Từ Thanh Đào lưỡng lự một lúc rồi mới mở lời: “Tôi thấy anh nhắn bảo đã về nên xuống đón.”
Trời ơi! Lý do gì nát quá vậy! Từ Thanh Đào à, cạn lời với mày luôn rồi đấy T.T!
Thời Tiểu Dữ không có chân à, anh không tự lên được hay sao??
Cô vội vã bổ sung thêm: “Mấy việc trên Weibo tôi thấy cả rồi, cảm ơn anh đã giúp tôi làm sáng tỏ.”
Từ Thanh Đào hít sâu, nhớ đến đồng hồ mình đang cầm thì chuyển sang đưa cho anh: “Tặng anh cái này, cứ coi như quà cảm ơn, được không?”
Trần Thời Dữ tỏ vẻ bình tĩnh mà nhìn cô một hồi, sau đó anh nhận lấy đồng hồ: “Quà cảm ơn là thứ này à?”
Từ Thanh Đào mù mờ ngẩng đầu lên.
Hoàn hồn lại ngay tắp lự, sao hả, không lẽ anh đang chê đồ cô mua rẻ mạt à?!
Đồ tư bản đáng ghét, với người làm công ăn lương như họ mà nói, hai mươi nghìn đã là siêu đắt rồi đấy biết không hả!
Lòng Từ Thanh Đào hơi khó chịu, thầm nhủ, nếu không thích thì bây giờ có thể trả cho cô luôn.
Nhưng, cô chưa kịp nói đã nghe thấy Trần Thời Dữ ung dung thong thả nói tiếp: “Tôi còn tưởng em gấp gấp lật đật chạy xuống.”
Thoáng ngưng, đôi môi anh khẽ cười, mang theo chút hư hỏng: “Là để chuẩn bị tặng mình làm quà cảm ơn tôi.”