Đám quái tượng đá này không phải quái bình thường, không chỉ có skill phản đòn sát thương mà còn sao chép hoàn toàn kỹ năng của triệu hoán sư và trận pháp sư. Kỹ năng của trận pháp sư có thể chồng sát thương, tăng phòng ngự, triệu hoán sư thì khống chế một bầy thú triệu hoán. Chiêu thức của hai hệ phái này rất phức tạp, nhiều quái có được kỹ năng như thế nghĩa là bọn họ sẽ phải đối mặt với mười mấy trận pháp sư và triệu hoán sư do hệ thống khống chế.
Đánh thì không đánh được, sẽ bị phản đòn.
Không đánh thì lại không cầm cự được quá lâu, bọn họ chỉ có trận pháp phòng ngự, không có trị liệu.
Túc Mạc nhíu mày, từ khi vào trạm kiểm soát đến giờ có đủ loại kỳ quái, đầu tiên là tắt hầu hết giao diện hệ thống, kế đến xuất hiện quái tượng đá giống với hệ phái bọn họ, đây là trùng hợp à? Đương nhiên không phải, nếu đã là thiết lập của trò chơi thì mỗi bố trí đều có dụng ý của nó.
Túc Mạc nói: “Không phải quái nào chúng ta cũng đánh, có thể có quái cơ quan.”
Cậu lại nói: “Nếu tôi không nhìn lầm thì có hai loại quái, mỗi loại có 9 con, tổng cộng là 18 quái tượng đá.”
“Nhưng đây là phó bản Thất Tịch, nếu chiếu theo lối tư duy cũ để tìm quái cơ quan thì chắc chắn sẽ không tìm được. Phối hợp? Ăn ý? Tín nhiệm?” Túc Mạc hơi chần chờ: “Dựa theo chủ đề trên để phá giải, quái cơ quan kia nhất định sẽ kiểm tra các chủ đề tương quan hoặc điều kiện gì đó, chẳng lẽ là phối hợp? Nó muốn chúng ta trong thời gian nhất định phải hợp tác đánh chết quái à?”
“Quái kích hoạt nối tiếp nhau, quái cơ quan chiếm 1/18, hoặc 1/9.” Úc Trăn nói đến đây thì đột nhiên nghĩ tới gì đó: “Chúng ta bỏ sót một thứ, làm thế nào để tìm quái cơ quan? Hay là vẫn tiếp tục đánh?”
Túc Mạc nói: “Còn một vấn đề nữa, cậu nhìn thấy quái tượng đá triệu hoán sư, tôi nhìn thấy quái trận pháp sư, điều này nghĩa là hai bên không giống nhau.”
Úc Trăn: “Vậy có thể có hai quái cơ quan, cậu tìm một con, tôi tìm một con.”
Suy luận mục đích rồi đánh quái thì hợp lý hơn, tình huống này mà cứ thử đại là chỉ có nước cúng tiền và kinh nghiệm thôi. Nội dung phó bản Thất Tịch thay đổi theo từng đội, nhưng thứ duy nhất bất biến là chủ đề của hoạt động. Chỉ là ăn ý và tín nhiệm… Túc Mạc hơi khựng lại: “Sót rồi, chúng ta không vượt ải vấn đáp, cửa đó kiểm tra cái gì?”
“Hiểu biết lẫn nhau…” Úc Trăn hiểu ra: “Ý của cậu là, có thể quái cơ quan có điểm tương đồng với chúng ta?”
“Nó sẽ không vô cớ thiết lập hai loại quái có hệ phái giống với chúng ta, lại còn thiết lập từng người nhìn thấy nữa, hiển nhiên nó không muốn để chúng ta lợi dụng sơ hở, chẳng hạn như tôi đi tìm bên chỗ triệu hoán sư, cậu đi tìm bên chỗ trận pháp sư. Dù gì thì người mà chúng ta hiểu nhất là bản thân mình.” Túc Mạc lại dời mắt sang quái vật đằng xa: “Trước mắt voice chat vẫn hoạt động được, bên cạnh skill thì bọn chúng giống nhau như đúc. Đầu não đã nắm chắc, mặc cho chúng ta trao đổi cũng sẽ không ảnh hưởng đến kết quả.”
Úc Trăn nói: “Điểm mấu chốt của quái cơ quan nằm ở chỗ tôi và cậu, cần phải thấy mới tìm được, hơn nữa nó không phải manh mối nằm sẵn trước mắt đâu.”
Hai người trao đổi đơn giản, quyết định thử lại lần nữa.
Sau khi mở quái, Túc Mạc tập trung lực chú ý lên người bọn chúng, đám quái có vẻ ngoài giống nhau, hơn nữa trận pháp của trận pháp sư có thể buff cho quái khác. Theo Túc Mạc thấy thì toàn bộ quái đều mang theo trận pháp, trong tình huống không thể đánh dấu và thấy thanh máu của quái thì bọn họ rất khó phán đoán đám quái đang lẫn lộn với nhau.
“Tách ra trước đã.” Túc Mạc quyết đoán kéo giãn khoảng cách với Úc Trăn, lúc này quái chia làm hai nhóm, hai người cần phải quan sát số lượng thay đổi.
Sau khi quan sát, về cơ bản có thể xác định hai cơ chế.
1. Có 18 con quái, 9 quái triệu hoán sư, 9 quái trận pháp sư, một khi hai người tách ra thì hai loại quái kia cũng sẽ tách ra, hơn nữa chúng đi theo người khác phái.
2. Tấn công quái sẽ bị phản đòn tụt máu gấp đôi, tấn công quái triệu hoán sư, Momo mất máu; tấn công quái trận pháp sư, Hành Tung Bất Định mất máu. Quái này công cao máu mỏng, tốc độ hành động nhanh, lúc tấn công người chơi sẽ gây ra sát thương rất lớn.
Túc Mạc định thử để mỗi con quái đánh mình một lần xem có thể phán đoán điểm khác biệt của quái cơ quan hay không, nhưng khi cậu thí nghiệm tới quái thứ tư thì Hành Tung Bất Định bên kia sắp cạn máu. Nói cách khác, rất có thể quái cơ quan này không có gì khác so với quái bình thường, quan trọng là dựa theo giá trị sinh mệnh mà tính thì chỉ đủ cho mỗi người bọn họ chịu phản đòn sau khi giết một con quái mà thôi.
Không có cách thử, chỉ có thể tìm quái cơ quan trong đám quái kia.
Túc Mạc dừng trên mặt nước, lợi dụng khinh công kéo giãn khoảng cách, bọn quái mặc kệ môi trường nước mà đi theo cậu. Cậu để ý từng con quái, đột nhiên phát hiện một chi tiết, đúng là quái tự chồng thêm trận pháp cho mình, nhưng trận pháp dưới chân của mỗi con quái không giống nhau.
Trận pháp mà trận pháp sư tung ra có cơ chế, chỉ được tồn tại tối đa bốn tầng trận pháp trên người, một khi vượt qua bốn tầng sẽ căn cứ thứ tự trước sau mà thay thế vị trí của trận pháp trước đó. Trận pháp đầu tiên sẽ ở tầng dưới cùng, trận pháp cuối cùng sẽ ở tầng cao nhất, hoa văn và hiệu ứng ánh sáng của mỗi trận pháp khác nhau, nhìn kỹ thì trận pháp dưới chân của mỗi con quái tượng đá cũng không giống nhau.
“Chẳng lẽ thói quen thao tác?” Túc Mạc nghĩ vậy chợt sững người.
Úc Trăn nói: “Chắc không đơn giản vậy đâu, khi đối phó với boss hoặc đối thủ khác nhau tôi có cách tung trận pháp khác nhau. Vừa nãy tôi nhìn qua rồi, quái này có thứ tự triệu hoán khác nhau, đồng thời cũng xuất hiện con có thứ tự triệu hoán giống nhau.”
Đúng lúc này, đột nhiên Túc Mạc chú ý tới một con quái cách cậu xa nhất, trên người nó chồng hai tầng trận pháp buff và hai tầng trận pháp phòng ngự, ngoài ra không có trận pháp nào khác. Cậu sực nghĩ đến điều gì rồi nhanh chóng tiến lên, ngay lúc này hệ thống lai hiện ra thông báo thất bại.
Bên ngoài.
“Đệt, sao lại thất bại nữa rồi?” Gió Mát xem mà không hiểu gì cả, dưới góc nhìn của cậu ta, mấy con quái đó giống nhau như đúc, ngoại trừ lúc dời góc nhìn xem chiến đấu sang Hành Tung Bất Định có thể thấy quái tượng đá gọi vật triệu hoán ra thì về cơ bản không có gì khác cả: “Quái ở cửa này đánh thế nào đây?”
[Ngoại trừ biết là phải đánh quái cơ quan ra thì tôi không hiểu cái chi cả.] [Đây là khiêu chiến Thất Tịch, chẳng lẽ nó yêu cầu cao về độ khó của cơ chế phó bản hả?] [Không đem tay buff theo thì chơi thế nào được? Đánh cũng tụt máu, không đánh cũng tụt máu, lỡ run tay hai phát là đồng đội đi đời liền.] [Tự nhiên tui thấy vấn đáp ổn áp chán, ít nhất tui xem vẫn hiểu vấn đề, còn cái này tui chả hiểu gì luôn.] [Độ khó 5 sao đây ư? Tôi có cảm giác như 6 sao á.]“Không thể trách tôi không hiểu được, mấy con quái đó lẫn lộn nhìn y chang nhau mà.” Gió Mát nghi hoặc: “Sao mà khó thế? Kiểm tra ăn ý quái quỷ gì? Kiểm tra đầu óc thì có.”
[Tôi thấy nó phụ thuộc vào may mắn á.] [Không thể đánh dấu quái đúng phiền luôn, tụi nó chạy một hồi là lộn ngay, trừ phi mấy ông nhìn chằm chằm một con.] [Tôi nhớ trí nhớ của sếp Momo tốt lắm, chắc có thể nhìn mấy con đó nhờ?] [Tốt bụng nhắc nhở nè, trong sân có 9 con lận đó.]“Sao đại ca tôi đứng im vậy?” Gió Mát vắt hết óc cũng không nghĩ ra lý do, bọn họ ở ngoài xem chiến đấu đã không rõ thì người bên trong đánh quái phải làm thế nào đây? Đúng lúc này, cậu ta nhìn thấy Momo đột nhiên lấy đạo cụ gì đó ra, ánh sáng chợt lóe: “Gì thế?”
Bên trong Tử Hoa Cốc.
Nguyên nhân thất bại lần này nằm ở chỗ bọn họ ước tính lượng máu của nhau, trong tình huống không nhìn thấy thanh máu của đồng đội, lượng máu giảm xuống có liên quan đến công kích của bản thân và công kích của boss, bọn họ lại bị quái ở hai bên ảnh hưởng. Mặc dù kịp thời báo cáo lượng máu của mình thay đổi như nào, nhưng vẫn có sự sai lệch, rất khó để phán đoán một cách trực quan, vậy nên xuất hiện sai lầm dẫn tới việc máu của đồng đội về 0 trước quái tượng đá.
“Lần thử này chúng ta mất quá nhiều máu, hơn nữa máu đỏ CD lâu.” Úc Trăn vừa phát hiện một con quái có thói quen thao tác rất giống Momo, chưa kịp thử đã hiện lên thông báo kết thúc: “Tôi vừa phát hiện một con.”
“Phải nói là vài con.” Túc Mạc nhìn Úc Trăn: “Tôi vừa mới quan sát, bên tôi có ít nhất 5 con quái sao chép y chang cách cậu dùng trận pháp, chẳng hạn như đối phó đàn quái, đối phó boss, thậm chí lúc đánh thích khách ở dã ngoại cũng có luôn. Tôi nghĩ mấy con quái đó là do đầu não dựa trên ghi chép chiến đấu trước đó của chúng ta rồi cài tuần hoàn kỹ năng lên người bọn nó. Cho nên, thật ra không chỉ có một con, mà năm con? Sáu con? Hoặc cả chín con đều có khả năng mô phỏng chiến đấu của chúng ta.”
Úc Trăn nghe vậy thì hơi bất ngờ: “Cậu nhớ rõ cả à?”
“Trí nhớ của tôi rất tốt.” Túc Mạc thầm nghĩ, không để ý đáp: “Phối hợp đánh với cậu nhiều rồi, tuần hoàn trận pháp của cậu sắp trở thành thói quen thao tác của tôi luôn… Khoan, tôi có một suy đoán, hay là chúng ta thử một lần nhé?”
Cậu cười: “Bởi vì không biết nó dùng khuôn mẫu nào, lần này mà thất bại thì có thể chúng ta phải thử thêm mấy lần nữa, cậu chuẩn bị tâm lý rớt cấp, rớt tiền chưa?”
“Không sao.” Úc Trăn thả lỏng: “Cùng lắm là mất hết trang bị, chúng ta ra ngoài chuộc lại.”
Túc Mạc không muốn tưởng tượng: “Thế thì thảm quá.”
“Mất trang bị còn đỡ.” Úc Trăn nhìn Túc Mạc: “Cậu cứ thử theo ý mình đi, tới đó để tôi đi chuộc.”
“Có tiền cũng đừng tiêu xài như vậy chứ.” Túc Mạc hoạt động gân cốt: “Cũng không khó đâu, cậu cứ nhìn chằm chằm rồi đánh quái tượng đá mà chỉ gọi Phong Ưng và Cô Lang là được.” Cậu tạm dừng chốc lát: “À phải, cậu đưa tay đây.”
Úc Trăn vươn tay.
Đột nhiên, một sợi tơ hồng kéo dài từ tay của triệu hoán sư, cuối cùng vòng qua cổ tay anh rồi biến mất. Úc Trăn nghi hoặc: “Đây là?”
“Đạo cụ mà tôi nhận được lần trước, tên là “Nhân duyên ngàn dặm, cùng chung một đường”.” Túc Mạc quyết đoán mở kỹ năng thứ hai lên, trạng thái chia sẻ lượng máu xuất hiện, ngay sau đó, thanh máu của cậu tăng thêm 1.000, máu của trận pháp sư được phân ra kéo máu của cậu lên: “Nó có cơ chế chia sẻ máu, sau khi chia sẻ, lượng máu hao tổn sẽ được chia đều.”
“Chúng ta phán đoán máu của đối phương quá chậm, không thể nhắm chừng lượng máu do bị trúng chiêu hay là sát thương phản đòn, điều này sẽ gây sai lệch khi tung ra kỹ năng.” Túc Mạc hài lòng nói: “Đạo cụ này vốn đang chiếm chỗ, giờ vừa hay có tác dụng. Vậy là, khi cậu mất máu tôi sẽ biết, cũng có thể phân loại chúng, cậu cũng biết lượng máu của tôi.”
Cậu lại nghĩ đến một điểm tốt: “À phải, máu cũng không lãng phí, cắn một bổ sung hai.”