không hết lại đau bụng.”
“Câu đối xử với cô Minh Tâm tốt quá.”
“Cô ấy đối xử với tôi cũng rất tốt nên tôi mới muốn dùng thân báo đáp tử tế cho cô ấy.”
Cố Gia Huy dịu dàng nói, nhắc tới Hứa Minh Tâm là nụ cười lại thoáng hiện bên khóe môi ẩn chứa đây sự cưng chiều.
Anh vừa bước lên tầng đã thấy Hứa Minh Tâm đang làm ổ trên ghế sô pha. Anh liên bước chậm lại, sợlàm người đang ngủ kia tỉnh giác.
Hứa Minh Tâm ngủ rất say nhưng khi anh vừa ngối xuống, cô đã cảm nhận được mà mơ màng mo mát.
“Anh về rồi à?”
“Ừ, đã giải xong để chưa?”
“Xong rồi, anh có thể kiểm tra!”
“Em đau bụng, anh xoa giúp em đi, máu bẩm vẫn còn chưa tan nữa…”
Cô nắm tay anh đặt lên bụng mình, bụng của cô rất mềm, sờ vào còn thấy rất nhiều thịt.
Anh vừa cầm bài tập kiểm tra cẩn thận vừa dùng tay chậm rãi xoa cho cô.
Hứa Minh Tâm lại bắt đầu mơ màng, xem ra là sắp ngủ rồi.”Hứa Minh Tâm.”
Cô nghe tiếng anh đang gọi cô bèn dùng giọng mũi nhẹ đáp lời.
“Đúng hết rồi, thường cho em nhé.”
Nói rồi anh củi xuống dịu dàng đặt một nụ hôn lên trán cô.
Nu hôn tuy chỉ thoáng qua nhưng lại đầy yêu thương.
Hứa Minh Tâm cảm nhận được, không nên được nhẹ cười nói: “Lần sau… vẫn muốn.”