Rít gào trong đau đớn, Hỏa Xà ngẩng đầu nhìn về phía Đế Nguyên Quân với một ánh mắt tràn đầy sự tức giận và căm phẫn. Chỉ thấy nó hít vào một ngụm hỏa lớn ở trong miệng rồi bắn ra một đạo kình khí khủng bố.
Lách người qua một bên để tránh né, Đế Nguyên Quân đứng nép mình sau trụ đá lớn ở gần đó rồi giẫm mạnh chân nhảy lên cao. Sau đó, Đế Nguyên Quân ngưng kết một lượng lớn chân nguyên vào trong lòng bàn tay rồi đánh ra một chưởng khiến trụ đá lớn đổ sập xuống và đè thẳng lên người Hỏa Xà.
Cố gắng vùng vẫy thoát ra, Hỏa Xà dùng cơ thể to lớn hấy bay những tảng đá lớn đang đè lên trên người rồi lách người tránh qua một bên nhưng vì cơ thể quá dài nên nó không kịp thu đuôi lại và bị trụ đá chấn nát.
Rống!
Đau đớn kêu lên một tiếng, Hỏa Xà kéo lê cơ thể bị thương nặng xông thẳng về phía Đế Nguyên Quân, nó há rộng miệng để lộ hai cái răng nanh dài sắc nhọn chộp tới.
Giẫm mạnh chân nhảy lên để tránh né, Đế Nguyên Quân tưởng chừng đã tránh thoát được công kích của nó nhưng khi hắn cảm thấy nguy hiểm đang đến gần thì ngẩng đầu nhìn lên.
Bị Hỏa Xà dùng cơ thể to lớn đánh văng ra xa và đập mạnh lưng vào trụ đá lớn ở ngoài xa. Đế Nguyên Quân hai chân khụy xuống và máu tươi ở trên miệng đang không ngừng tuôn ra.
Mặc dù bản thân hắn hiện tại đã mạnh hơn trước rất nhiều nhưng vẫn không thể chịu được một kích của tử cấp đỉnh phong hung thú.
Liên tục thổ huyết, Đế Nguyên Quân gồng mình đứng dậy thì Hỏa Xà đã lao đến với một tốc độ cực kỳ nhanh nên hắn không kịp phản ứng và bị cơ thể to lớn siết chặt người vào trong trụ đá.
Nhìn Đế Nguyên Quân đã bị siết chặt, Hỏa Xà ngẩng đầu nhìn xuống với một ánh mắt giống như người chiến thắng rồi dùng lực siết mạnh một cái.
Rạo rạo!
Liên tiếp, từng thanh âm xương cốt nứt gãy vang lên khiến Đế Nguyên Quân đau đớn phải nhăn mặt nhưng trong ánh mắt hắn lại không hiện lên dáng vẻ buông bỏ mà thay vào đó là một ánh mắt kiên định cùng với một nụ cười trên gương mặt.
Đế Nguyên Quân thều thào thốt ra.
“Ngươi đứng quên… ta đến… đây không phải một mình?”
Ở sau đỉnh đầu nó bỗng có một đạo thân ảnh thình lình xuất hiện và mang theo một cỗ khí tức vô cùng khủng bố và một đạo kiếm ngân vang cùng kiếm khí điên cuồng rít gào khiến Hỏa Xà bị giật mình.
Lâm Tuyết Nhi hít vào một hơi thật sâu rồi dùng toàn bộ lực lượng và truyền một lượng lớn chân nguyên vào lưỡi kiếm rồi tung ra đại chiêu.
Địa cấp cực phẩm kiếm pháp, Vô Tương Kiếm Pháp!
Kiếm chiêu được tung ra mang theo một lượng sát cơ vô cùng to lớn và lưỡi kiếm ánh lên chém xuống giống như muốn chia biển lửa này ra làm hai.
Cảm nhận thấy nguy hiểm đến cùng cực chộp tới, Hỏa Xà ngoài đầu nhìn lại thì trong mắt nó hiện lên một vệt kiếm sáng chói đánh tới với một uy lực cực kỳ mạnh và với một tốc độ nhanh đến mức mà nó không kịp phản ứng mà chỉ có thể lách đầu qua một bên để tránh né đòn chí mạng.
Lưỡi kiếm kinh khủng chém xuống và trực tiếp chém lên cơ thể to lớn Hỏa Xà. Ngay khi lưỡi kiếm vừa chém trúng thì toàn bộ lân phiến ở xung quanh đó bị một cổ lực lượng kinh khủng nào đó chấn diệt và trực tiếp chém sâu vào trong cơ thể khiến nó kêu lên một thanh âm đầy thảm thiết.
Chịu đựng đau đớn đến cùng cực, Hỏa Xà ngoái đầu rồi há rộng cắn thẳng về phía Lâm Tuyết Nhi giống như muốn chột chết.
Nguy hiểm đang đến gần, Lâm Tuyết Nhi không chịu từ bỏ mà cắn chặt răng rồi hét lớn một tiếng. Hai tay cô nắm chặt chuôi kiếm rồi bộc phát toàn bộ lực lượng tiếp tục chém xuống.
Chỉ thấy lưỡi kiếm trực tiếp chém sâu vào trong cơ thể Hỏa Xà từng chút một và gần như đã cắt đứt được nữa đường.
Ngay khi Hỏa Xà sắp sửa cắn trúng, Đế Nguyên Quân ánh mắt nhìn nó tràn đầy sự khinh thường rồi quát lớn một tiếng.
“Ngươi quên còn có ta sao?”
Ý niệm vừa động, thanh trường thương nằm trên nền đá thình lình bật đứt dậy rồi bay lên và bộc phát toàn bộ lực lượng cùng thương khí khủng bố đâm tới.
Lao đi như một mũi tên xé gió, thanh trường thương trực tiếp cắm sâu vào một bên đầu Hỏa Xà và đẩy công kích của nó bị chệch hướng.
Đế Nguyên Quân cắn răng hét lớn một tiếng.
“Làm đi?”
Chớp lấy cơ hội, Lâm Tuyết Nhi hít vào một hơi thật sâu rồi trừng lớn mắt và đồng thời quát lớn một tiếng.
“Chết đi”.