Tuy thắc mắc nhưng Hàn Phong cũng không nghĩ nhiều.
Dưới sự hướng dẫn của Tiêu Chiến, mọi người lại tiếp tục di chuyển thêm một lúc lâu nữa mới tới một phiến đại môn.
Nhìn phiến đại môn có tạo hình kỳ lạ trước mắt, Tiêu Chiến nói:
– Xem ra chúng ta tới kịp lúc, nơi này cũng không có dấu hiệu bị phá hư, nhất định Diệt Hoàng còn chưa tới đây.
– Chỗ này chính là Thiên đại chứng nhân sao?
Hàn Phong nghi hoặc hỏi.
Tiêu Chiến gật đầu nói:
– Không sai, phía sau đại môn kia chính là Thiên địa chứng nhận. Phiến đại môn này dùng một loại tài liệu rất đặc thù chế tạo thành, trừ phi có phương pháp chính xác mở ra, bằng không với thực lực Thiên giai ngũ phẩm cũng không thể đơn giản dùng lực phá hư.
Nghe Tiêu Chiến giải thích, Hàn Phong cũng hiểu ra. Nếu phiến đại môn trước mặt này không có vấn đề gì, mà Diệt Hoàng cũng không có phương pháp mở ra thì cũng gián tiếp nói lên Thiên địa chứng nhận vẫn hoàn hảo không bị tổn hao gì.
Nhưng điều này cũng nói lên chẳng lẽ bọn họ phải ở chỗ này canh giữ phiến đại môn này sao?
Tuy nơi này không còn hôn ám ẩm ướt nhưng tóm lại vẫn là trong lăng mộ, Hàn Phong cảm thấy không được tự nhiên.
Trong lúc Hàn Phong còn đang tự hỏi thì Hư Không đột nhiên lên tiếng:
– Cẩn thận, có động tĩnh!
– Chuyện gì?
Hàn Phong nghe Hư Không nói cũng ngạc nhiên hỏi lại.
Hư Không không trả lời Hàn Phong mà hai mắt loé lên nhìn chằm chằm vào phiến đại môn trước mắt.
Khi mọi người còn đang nghi hoặc thì Hư Không lại lần nữa hô lớn:
– Không tốt! Mọi người mau lui lại phía sau!
Hàn Phong cũng là lần đầu tiên thấy biểu tình như vậy của Hư Không, nhưng bởi vì hắn tin tưởng Hư Không nên không hề do dự lui lại phía sau. Mà Tiêu Chiến bên cạnh cũng phản ứng không chậm đồng thời lui lại phía sau. Trước khi đi hắn đã được Tiêu Chiến nói cho biết thực lực của Hư Không mạnh hơn hắn rất nhiều.
Cho nên vừa nghe Hư Không lên tiếng hắn cũng không hề do dự lui lại.
Chẳng qua những tên cung phụng khác đối với Hư Không không hề biết nên khi nghe Hư Không hô lên cũng không có lập tức lui lại mà có chút nghi hoặc nhìn Hư Không.
Cũng vì vậy mà bọn họ bị chậm mất một nhịp, phiến đại môn nãy giờ vẫn hoàn hảo không có gì đúng lúc này lại đột nhiên bạo ra.
Phiến đại môn vốn rất cứng rắn mà cứ như vậy bị bạo tạc ra hoá thành đá vụn bay tán loạn. Đồng thời cỗ năng lượng ẩn chứa trên phiến đại môn cũng điên cuồng hướng tới mọi người phát tiết.
Mà lúc nãy Hư Không nhắc nhở mọi người cũng là lo sợ bị cỗ năng lượng này bạo tạc.
Mấy tên cung phụng lúc nãy nghi hoặc lúc này cũng không kịp phản ứng.
Khoảng cách gần như vậy, bị một cỗ năng lượng cuồng bạo như thế đánh tránh, uy lực không thua gì một kích toàn lực của một Thiên giai ngũ phẩm cường giả đã khiến bọn họ bị trúng thương không nhẹ, có người thậm chí còn thổ huyết sắc mặt tái nhợt.
Cỗ năng lượng đó duy trì một lúc lâu sau mới chậm rãi tán đi. Mà lúc này Hàn Phong cũng đã lui về sau hơn mười trượng. Một màn vừa rồi cũng khiến hắn có chút giật mình. Nếu không phải Hư Không nhắc nhở chỉ sợ bây giờ bản thân hắn cũng giống mấy tên cung phụng kia, không chết cũng trọng thương.
– Chuyện gì thế này?
Tiêu Chiến có chút khó tin nhìn cảnh tượng trước mắt. Hắn thực sự không thể nào nghĩ ra phiến đại môn cứng rắn như vậy tại sao đột nhiên lại bạo tạc!
Không ai có thể trả lời vấn đề này cho Tiêu Chiến, vì ngay cả bản thân hắn là người quen thuộc nhất với nơi này cũng không thể hiểu mà!
Đúng lúc này, Tiêu Chiến dường như nghĩ tới cái gì, biến sắc hô lên:
– Không tốt, Thiên địa chứng nhận có chuyện rồi!
Lời còn chưa dứt thân hình hắn đã nhanh chóng bay vào phía trong.
Nhưng còn chưa chờ Hàn Phong đi vào theo thì đã thấy Tiêu Chiến bay ngược trở ra.
Nói đúng ra là hắn bị đánh bay ra.
Hàn Phong lanh tay lẹ mắt, thân hình khẽ động đã tiếp được Tiêu Chiến.
Sau khi hai ngươi tiếp đất thì Hàn Phong phát hiện khoé miệng Tiêu Chiến có thêm một vệt máu.
Thấy vậy, Hàn Phong cũng cả kinh, không ngờ vừa đối mặt mà Tiêu Chiến đã thụ thương.
Tiêu Chiến dù sao cũng là một Thiên giai ngũ phẩm cường giả, bên trong kia rốt cuộc có chuyện gì mà có thể khiến một cường giả như Tiêu Chiến trong nháy mắt đã bị thương như vậy?
Trong lòng Hàn Phong rất băn khoăn.
Bất quá ngay sau đó hắn đã biết được đáp án.
Lúc này ngay vị trí phiến đại môn kia dần hiện ra một thân ảnh.
Nhìn thân ảnh xa lạ này, hai mắt Hàn Phong chợt ngưng lại, hắn có thể cảm thụ được một sự uy hiếp phát ra từ người này.
Hư Không khi nhìn thấy người này hai mắt vốn lãnh đạm cũng loé lên một tia tinh quang.
Hư Không bước tới trước một bước che trước mặt Hàn Phong.
– Ngươi là ai?
Hàn Phong nhìn người trước mặt, trầm giọng hỏi.
Người nọ chỉ cười cười, không trực tiếp trả lời câu hỏi của Hàn Phong, mà nói:
– Ha ha, Thiên địa chứng nhận này quả là thứ tốt. Dĩ nhiên có thể giúp ta đột phá. Quả là huyền diệu!
Thanh âm người nọ khá nhỏ nhưng với thực lực của đám người Hàn Phong thì vẫn nghe rõ mồn một.
Người này bộ dáng bên ngoài nhìn không ra tuổi thật, nhìn qua chỉ như một trung niên nhân hoà ái mà thôi.
Nhưng Hàn Phong có thể từ trên người đối phương cảm giác được một cổ khí tức hung lệ âm tàn.
Sự kết hợp mâu thuẫn như thế cũng là lần đầu tiên Hàn Phong gặp phải.
Đúng lúc này, Tiêu Chiến đột nhiên lên tiếng:
– Người là … Tiêu Nham Quân?
Hàn Phong nghe vậy, sắc mặt cũng biến đổi, có chút bất khả tư nghị nhìn trung niên nhân trước mắt.
Người này chính là tên Diệt Hoàng lúc trước hiện phân thân ở Huyền Thiên tông?
– Ha ha, nguyên lai là lão bất tử Tiêu Chiến ngươi!
Trung niên nam tử cũng không phủ nhận mà còn người lớn nói:
– Mấy năm nay, hình như ngươi có chút tiến bộ, đã đạt tới Thiên giai ngũ phẩm, nhưng thật đáng tiếc…
Tiêu Chiến nghe vậy, biểu tình không chút biến hoá mà chỉ lạnh lùng nhìn Tiêu Nam Quân.
– Đáng tiếc, ngươi vẫn như trước, trong mắt ta vẫn chỉ là phế vật! Cũng giống như tên Tiêu Tấn kia, đều là những tên hỗn đản!
Tiêu Nam Quân ngữ khí có chút giận dữ nói.
Tiêu Chiến ngược lại có chút bình tĩnh nói:
– Tiêu Nam Quân, kẻ khi sư diệt tổ như ngươi mau nói cho ta biết, ngươi tại sao lại xuất hiện ở đây?
Tiêu Nam Quân lạnh lùng cười nói:
– Ngươi chẳng lẽ còn không biết sao? Ta ở chỗ này đương nhiên là vị Thiên đại chứng nhận mà tổ tiên lưu lại. Ta dù sao cũng là tổ tôn của Tiêu gia, tôn tử gặp nạn chắc hẳn tổ tiên cũng không thể không quan tâm rồi! Ha ha.
– Thiên địa chứng nhận!
Tiêu Chiến quát lên.
Tiêu Nam Quân thấy Tiêu Chiến tức giận như vậy thì khẽ lắc đầu nói:
– Cần gì phải nổi giận như vậy? Thiên địa chứng nhận lưu lại cũng chỉ để Tiêu Tấn tiểu tử kia chiếm được chút tiện nghi, đã như vậy thì không bằng trực tiếp thành toàn cho ta, ngươi nhìn xem, ta hiện tại đã có đột phá. Ta tin tưởng trong lịch sử ngàn năm qua, ta chính là Tiêu gia đệ nhất nhân!
– Vô liêm sĩ! Ngươi là kẻ phản bội, làm gì có tư cách tự xưng là người Tiêu gia!
Tiêu Chiến lạnh giọng nói.
Ai ngờ, Tiêu Nam Quân khi nghe vậy đột nhiên sắc mặt biến đổi, một cổ khí thế sắc bén hung ác đột nhiên toả ra từ người hắn!
Tiêu Nam Quân từ bộ dáng hoà ái đột nhiên toát ra khí tức rất hung tàn.
Khí tức của hắn làm cả không gian ở đây đều tràn ngập uý áp khiến kẻ khác hít thở cũng khó khăn.
Đúng lúc này, Hư Không đột nhiên hừ lạnh một tiếng, thân hình vừa động liền xuất hiện trước mặt Tiêu Nam Quân, cũng không thấy hắn có động tác gì mà một cỗ khí tức cường đại cũng không kém Tiêu Nam Quân trong nháy mắt bộc phát ra.
Trong chớp mắt đã ngăn trở khí thế của Tiêu Nam Quân.
Hàn Phong vừa rồi cảm nhận khí thế của Tiêu Nam Quân cũng đã mơ hồ phán đoán được thực lực của hắn, chỉ sợ không chỉ là một Thiên giai lục phẩm đơn giản như trước.
Trong nháy mắt vừa rồi, Hàn Phong phát hiện, thực lực của Tiêu Nam Quân còn trên hắn.
Home » Story » ngạo thị thiên địa » Chương 405: Diệt Hoàng hiện thân