Cảm giác có ai hôn thổi khí vào miệng, ép ép ngực, còn có ai đó gọi mình, anh mở mắt ra, thì ra là Mie hô hấp nhân tạo cho anh, còn Senren đang ép ép ngực và gọi anh.
Diệt Thiên:”(Ra là Mie).
Anh và Mie hai người nhìn nhau trao tráo, anh nhắm mắt lại giả bộ bất tỉnh.
Mie:…
Cô hết hồn bật dậy, ngượng ngùng.
Thật ra thấy anh đi lâu quá không về, hai cô đi tìm xem sao, ai ngờ ra thấy anh đuối nước, hai cô hoảng quá lao xuống vớt anh ngay.
Thấy gọi hoài không tỉnh nên lo quá, đuối nước mà phải hô hấp nhân tạo thôi, hai cô thay phiên nhau, vừa rồi Senren làm rồi, lần này tới Mie.
Senren:”Anh ta vẫn chưa tỉnh sao? để em.
Cô hít một hơi thật sâu, hôn xuống.
Mie:”Senren…
Cô muốn nhắc nhở nhưng không kịp.
“Chụt! chụt!
Diệt Thiên:”Ưm… nhem nhàm nhì nhó?
Anh mở mắt ra làm bộ ngạc nhiên lắm, mở mắt thật to nhìn Senren chằm chằm, cô hết hồn vội vàng rời môi nói:
“K-Không phải như anh nghĩ đâu.
Diệt Thiên:”Tỉnh dậy sau giấc ngủ, phát hiện mình bị hôn lén, em ghê lắm nha, thèm anh tới vậy hả?
Senren:”A-Ai thèm anh chứ, có cho tôi cũng không thèm.
Diệt Thiên:”À không thèm thì thôi, làm gì mới mở mắt là có vụ này vậy?
Mie:”Bọn tôi thấy anh lâu quá chưa về nên đi tìm, tưởng anh đuối nước nên xuống vớt lên, tiếp theo như anh biết đó…
Hai cô giờ mới sực nhớ, anh thì sao bị đuối nước được, cứ giả vờ! tên đáng ghét này!
Diệt Thiên:”Tưởng đuối nước hô hấp nhân tạo à, cảm ơn nhé, yêu hai em chết mất.
Senren:”[Mắc cỡ] (Y-Yêu? anh ấy vừa nói yêu, yêu mình, yêu mình sao?) Yêu, yêu cái gì chứ! nếu anh đã không sao rồi, tôi về trước đây.
Hai cô mắc cỡ bỏ chạy, mặc đồ đàng hoàng anh về trại, ba người vây quanh lửa trại không nói gì, hình như còn xấu hổ vụ hồi nãy:
“Ý hôm nay bầu trời đầy sao đẹp quá.
Senren:”Uh, đẹp thật.
Mie:”Đẹp lắm ạ.
Không khí vẫn còn cứng ngắc lắm.
Diệt Thiên:”À mà đi chơi công viên giải trí hổm vui chứ?
Mie:”Dạ, vui ạ.
Diệt Thiên:”Em thích chơi trò nào?
Thế là anh trò chuyện khơi khơi với hai cô, dần dần hai cô cũng cởi mở hơn, không có chủ đề cũng kiếm chủ đề nhảm nói chơi, nói cho qua thời gian thôi, cắm trại chán quá mà.
Nói chuyện một lúc, anh đi tới trải niệm ở một chỗ trống gần đó, mới lên đó duỗi người ngã nằm dài nhìn trời:
“Nằm như vầy ngắm sao mới thích chứ.
Anh không làm được kiểu nằm trên cỏ đâu, đây là thế giới thật đó, có phải Anime đâu, nằm khơi khơi sâu bắn thấy mẹ chứ giỡn, tối ngủ còn ngứa nữa, với vừa tắm xong mà nằm vậy để dính đất à?
Liếc anh, hơi ngại ngùng, hai cô lấy hết can đảm nhìn nhau gật đầu, nén xấu hổ đi tới nằm cạnh anh, vì vừa chuyện kia, tuy là hòa giải tí.
Senren:”Đúng như anh nói, nằm như vầy ngắm sao thích thật.
Mie:”Phải ạ.
Diệt Thiên:”(Hai ẻm làm gì mà hôm nay đeo mình dữ vậy nhỉ? dù mình rất thích).
Anh choàng tay qua ôm hai cô vào người:
“Thật sao?
Hai cô ngượng ngùng không nói gì, cảm giác nằm trong lòng anh lúc nào cũng thoải mái cả.
Một lát sau.
Diệt Thiên:”(Ngủ rồi? chắc hôm nay luyện tập mệt quá, mà coi bộ hôm nay không được rồi, đêm nay thật bình yên, hơn nửa năm rồi nhỉ?).
Thoáng ngắm sao một lúc, anh nhẹ nhàng ẩm hai cô vào lều đặt lên đệm dày 30cm, dù sao đêm cũng lạnh mà, mền dầy 5cm, đắp mền cho hai cô anh ngủ luôn.
Sáng sớm.
Ba người thức dậy, cùng nhau làm bữa sáng, ăn sáng bằng cá hôm qua còn rộng lại.
Ăn xong, nghỉ ngơi tí, ba người mới ra suối để luyện tập, hôm nay anh dạy đi trên nước.
Diệt Thiên:”Thay đồ bơi đi, ra suối anh dạy cho hai em cái này hay lắm nè.
Senren:”Đồ bơi? anh muốn làm gì hả?
Diệt Thiên:”Đi trên nước mà, té thì không bị ướt đồ thôi.