– Chuyện này… Nếu như thiếu chủ người có ý, bằng mọi giá, chúng ta cũng sẽ đi cùng thiếu chủ một chuyến.
– Lúc này đây, liên quan tới hạnh phúc và tự do. Thế nào cũng phải kiên trì đến cùng?
Có một số chúng yêu hiện lên vẻ coi thường cái chết, bởi vậy có thể thấy được Bạo Động Viên đối với bọn chúng có tầm ảnh hưởng lớn như thế nào. Truyện Sắc Hiệp
– Ha ha ha, chẳng qua chỉ là một đầu Kiếp Yêu nghìn vạn năm mà thôi. Một lũ Kiếp Yêu nhát gan, đã như vậy, ta sẽ không cần đùa giỡn với các ngươi nữa!
Đột nhiên Bắc Quang Quang cười to ba tiếng, nhất thời Ngũ La Lạn Hoa Yên bao phủ quanh thân bắt đầu bạo phát, đương nhiên có ý đồ thoát khỏi tay của Vân Sí Hổ.
– Muốn chết!
Vân Sí Hổ quát lớn một tiếng, bàn tay xiết chặt lại. Sở dĩ giữ lại hắn cho tới bây giờ, cũng chỉ muốn đợi đến lúc thành công, dùng hắn làm lễ ra mắt Sở Vân mà thôi. Thế nhưng, bây giờ sát ý nổi lên, không muốn lưu tính mệnh hắn nữa!
Vân Sí Hổ là Kiếp Yêu trăm vạn năm, một khi nổi giận, uy lực khinh khủng như thế nào?
Nhất thời đám người Sở Vân cảm thấy áp lực đè nặng, khó có thể hô hấp. Vân Sí Hổ chỉ là hình người, thế nhưng phẫn nộ xuất thủ, nhất thời không gian bị nghiền nát, dĩ nhiên tạo ra một vùng hắc ám!
Nhưng sự tình nằm ngoài dự đoán của mọi người, bỗng nhiên nghe thấy một tiếng nổ vang trời, đồng thời bạo phát một đạo kim mang, hình thành chiếc chuông lớn. Bắc Quang Quang chui vào trong chuông, chống lại đợt công kích của Vân Sí Hổ.
– Người này là hậu duệ cuối cùng của lão chủ nhân Khổ Đà Vương, xin hãy nương tay.
Thoáng chốc, một bóng người từ trong ngực Bắc Quang Quang hiện ra.
Hắn lưng hùm vai gấu, lông mày rậm. Toàn thân phát ra kim mang, da thịt màu đồng cổ, cơ bắp chắc nịch. Quanh thân được bảo vệ bởi một lớp kim giáp rất dày.
Hắn vừa mới xuất hiện, liền bạo phát ra một luồng khí tức nồng đặc, bao phủ toàn bộ trời đất. Nguyên khí cuồn cuộn giống như biển cả, mênh mang rộng lớn!
Dĩ nhiên đây cũng là một đầu Kiếp Yêu nghìn vạn năm!
– Ha ha ha, Sở Vân, đừng tưởng rằng chỉ có ngươi có được kỳ ngộ! Kiếp Yêu, lão tử cũng có. Đại Lực Kim Cương Xử, giết bọn chúng cho ta.
Bắc Quang Quang thoát khỏi tay Vân Sí Hổ, trốn phía sau Kim Giáp, càn rỡ hét lớn.
– Không.
Tráng hán Kim Giáp Xích Thân thẳng thắn cự tuyệt.
– Ta là yêu binh của lão tổ Khổ Đà Vương, chứ không phải của ngươi. Trước khi người có thể trưởng thành cường giả Vương cấp, ta sẽ bảo vệ cho ngươi. Trong thời gian này, ai uy hiếp tới tính mệnh của ngươi, ta sẽ bảo vệ cho ngươi. Ngoài ra, ngươi không thể ra lệnh cho ta.
– Hừ! Ta biết ngươi sẽ nói như vậy.
Bắc Quang Quang không cam lòng, hừ lạnh một tiếng.
– Vậy ngươi nghĩ, có thể giúp ta đi khỏi nơi này sao?
– Chuyện này không thành vấn đề!
Tráng hán Kim Giáp Xích Thân oang oang đáp lại.
– Chạy đi đâu?
– Ngươi nghĩ có thể nghênh ngang thoát khỏi chúng ta? Quả thực quá xem thường chúng ta ah!
– Khổ Đà Vương giỏi lắm sao? Nhưng cũng phải chết trước lão chủ nhân của chúng ta.
– Đã tới Khu rừng vô tận, còn muốn thoát ra ngoài! Đúng là vọng tưởng!
5 vị Kiếp Yêu phẫn nộ, phát sinh rống giận, hướng về phía tráng hán Kim Giáp Xích Thân chém giết.
Ầm ầm ầm…
Tiếng nổ rất lớn, nhất thời vang vọng tận trời xanh. Cửu sắc Lộc bảo vệ đám người Sở Vân, vội vàng lui về phía sau. Còn lại bốn vị Kiếp Yêu Vân Sí Hổ, Bích Lạc Tinh Đình, Ma Thiên Tử Thứu vây quanh tráng hán Kim Giáp Xích Thân, liều chết chém giết.
– Nhất đinh phải quyết đấu!
Người điềm tĩnh như Hoa Mai cũng phải ngây người đứng nhìn. Càng không phải nói đến Dịch Yên và Phi Yến, các nàng đều khẽ lẩm bẩm, thần tình chấn động.
Đây chính là yêu thú đạt cảnh giới đỉnh phong, giao chiến cùng với 5 đầu Kiếp Yêu.