Một quyền này không có bất kỳ chân khí dao động, nhưng rất dày trọng ngưng thật, quyền phong cường đại còn chưa tới trước mặt đáp khiến người khó thở.
Lực lượng thân thể thuần túy!
Đồng giáp khôi lỗi này chỉ sử dụng lực lượng thân thể đơn thuần đã ngang hàng với cường giả bí cảnh bình thường!
Oanh!
Hai quyền giao kích, Nhiếp Vân bật lui ra sau bảy tám bước.
Đăng đăng!
Đồng giáp khôi lỗi tựa hồ không nghĩ tới thiếu niên trước mắt lại có được lực lượng như vậy, cũng thối lui ra sau hai bước.
– Ngươi không sai, thực lực đã đạt tới chí tôn đỉnh, còn kém một chút đi lên bí cảnh!
Một quyền va chạm, đồng giáp khôi lỗi tựa hồ cũng nhìn ra Nhiếp Vân không đơn giản, trong mắt lộ vẻ ngưng trọng.
– Ta thật sự không sai, chỉ là…vừa rồi ta mới thi triển chưa đầy một nửa sức chiến đấu!
Nhiếp Vân khẽ cười.
Hắn cũng không hề khoác lác, vừa rồi hắn sử dụng lực lượng chân khí, nhưng chưa sử dụng đan điền đại lực cùng ám kình.
Không thể khai thông nạp vật đan điền, nhưng có thể sử dụng đại lực đan điền cùng những đan điền khác.
– Không tới một nửa sức chiến đấu? Ta muốn nhìn một chút. Một quyền này ta sẽ dùng hết lực lượng cùng kỹ xảo của chí tôn đỉnh cực mạnh, nếu ngươi tiếp được mà không chết, thì thông qua. Không tiếp được, chỉ có tử vong!
Đồng giáp khôi lỗi nghe lời nói của Nhiếp Vân tựa hồ có chút tức giận, hừ lạnh một tiếng, đột nhiên đánh ra một quyền.
Quyền đầu còn chưa tới trước mặt, Nhiếp Vân đã cảm thấy nóng bỏng, không khí trong đại sảnh đều hội tụ trong quyền đầu. Lực lượng khổng lồ làm giáp trụ của khôi lỗi không ngừng vang lên thanh âm răng rắc, thập phần chói tai.
– Được, vậy để ta thử xem lực lượng cùng kỹ xảo chí tôn đỉnh cực mạnh thế nào!
Thét dài một tiếng, quyền phải của Nhiếp Vân đột nhiên nhấc lên, nghênh thẳng hướng quyền đầu của đồng giáp khôi lỗi.
Cứng đối cứng, không có chút kỹ xảo nào!
– Liều lĩnh!
Thấy Nhiếp Vân không hề tránh né mà dùng cứng đối cứng, đồng giáp khôi lỗi cười lạnh:
– Thân thể của ta không có gì phá được, dù cường giả bí cảnh cũng khó thể thương tổn, dám chống chọi với ta, thật không hiểu ngươi thiếu não hay là chán sống!
Oanh!
Trong lòng còn nghĩ thầm, hai quyền giao nhau.
Răng rắc! Răng rắc!
Đồng giáp khôi lỗi chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng mạnh mẽ lao tới, một trận vang giòn, hô một tiếng khôi lỗi bay ngược ra ngoài, nặng nề ngã xuống đất, cánh tay bị gãy một đoạn.
– Điều đó không có khả năng…cánh tay ta…
Đồng giáp khôi lỗi nhìn thấy thiếu niên đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, mình lại bị đánh bay, cánh tay bị gãy, ánh mắt lộ ra thần sắc khó thể tin.
– Ha ha, đắc tội, cửa ải này ta đã thông qua rồi phải không?
Thở ra một hơi, Nhiếp Vân cười hỏi.
Tuy Nhiếp Vân chiến thắng, nhưng là vì đồng giáp khôi lỗi áp chế tu vi, nếu hắn thi triển toàn bộ lực lượng, người bị thương nhất định là Nhiếp Vân.
– Thực lực ngươi kinh người, thông qua!
Khôi lỗi mặc dù có chút khiếp sợ, vẫn gật đầu đứng dậy, cánh tay vừa động phát ra tiếng răng rắc, địa phương bị gãy lại dễ dàng kết nối trở lại, xoay người đi thẳng về phía trước.
– Lực lượng của ngươi rất mạnh, nhưng cửa kế tiếp không dễ qua như vậy, là khảo nghiệm trí tuệ cùng ánh mắt, nếu ngươi không cách nào thông qua, lập tức lui ra ngoài, còn có thể không chết!
Tựa hồ có hảo cảm với Nhiếp Vân, đồng giáp khôi lỗi đi vài bước dừng lại, nói một câu.
– Đa tạ tiền bối nhắc nhở!
Nhiếp Vân biết khôi lỗi này không biết đã sống bao nhiêu năm, đáng giá cho mình xưng hô tiền bối, liền ôm quyền nói.
– Ân!
Đồng giáp khôi lỗi gật đầu xoay người rời đi, chớp mắt biến mất, Nhiếp Vân liền cảm thấy trước mắt xoay tròn, chờ khi hết thảy ổn định hắn đã đi tới trước một bức họa cực lớn.
Bức họa cao bảy tám trượng, rộng hơn mười trượng, bên trên vẽ một vị cường giả ba mắt đang chiến đấu cùng một đầu giao long.
Tam nhãn cường giả cầm một thanh trường kích trong tay, hung hăng đâm về phía trước, không gian xung quanh xé rách, giao long mở mồm to, chòm râu bay lên, miệng phun huyền hà, một thác nước từ trên trời giáng xuống, đem cả mặt đất đều bao phủ.